“Hoài Vũ vương vốn là kỳ nhân, vương phi sao có thể tầm thường?” Là Tứ vương và tiểu thư Tú Nhung vừa bước tới.
“Tứ vương gia đã quá lời rồi.” Chàng nhẹ nhàng đáp.
“Không quá chút nào!” Tứ vương lại càng cười to. “Nghe nói tình cảm của tam ca và vương phi khiến dân chúng kinh thành ngưỡng mộ vô cùng. Nay có thể nghe chia sẻ một chút, thật thỏa lòng hiếu kỳ.”
“Tốt đến mức nào?” Công chúa Yến Dung lên tiếng.
“Đến mức nào?” Tứ vương vuốt cằm, đánh mắt về phía Mạc Quân, cười hỉ hả. “Chi bằng để Hoài Vũ vương trả lời.”
“Loại sự tình này, biết trả lời sao đây?” Mạc Quân cười đáp.
“Họa thơ lên giấy thì thế nào?” Trần Kiên – vốn là người hay chữ - gợi ý.
“Được!” Chàng gật đầu tán thành.
Tức thì gia nhân liền mang giấy bút tới.
Mạc Quân nhẹ nhàng nhấc bút, chấm vào nghiên mực, vừa phóng khoáng vung tay trên giấy vừa đọc thành tiếng:
“Mây trắng đang xây mộng viễn hành
Chiều nay ta lại ngắm trời xanh
Trời xanh là một tờ thư rộng
Ta thảo lên trời mấy nét nhanh…
Xe ngựa chiều nay ngập thị thành
Chiều nay nàng bắt được trời xanh
Đọc xong bảy chữ thì thương lắm
Thiên lý tương tư, vũ trụ tình1.”
(1. Mượn bài “Bảy chữ”, thơ Nguyễn Bính. Nguyên tác “Vạn lý tương tư”, tác giả đổi thành “Thiên lý tương tư” để hợp văn cảnh.)
(2.
Dứt lời, trên mặt giấy lụa cũng hiện lên bảy chữ vừa thanh thoát vừa mạnh mẽ. Mạc Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-dam-tuong-tu/3292777/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.