Lăng Chân tìm một đường nhưng không thấy bóng dáng của Ngụy Tỷ.
Quay lại ngã tư vừa nãy thì xe của Ngụy Tỷ cũng đã đi rồi.
Anh chạy rồi.
Lăng Chân đứng đó, dụi mắt một cách khó chịu.
Cô gần như có thể đoán được toàn bộ câu chuyện, ba của Ngụy Tỷ rõ ràng là đã biết cô và cũng biết tình hình hiện tại của bọn họ. Rất có thể ông ta đã dùng cô làm uy hiếp và gây áp lực cho Ngụy Tỷ.
Đó là những việc mà Ngụy Tỷ không muốn cô biết.
Từ rất lâu rất lâu trước đây anh đã cố gắng trở thành một người tốt trước mặt cô, vì vậy anh mới muốn che giấu đi những quá khứ tồi tệ.
Nhưng ngay khi người này vừa quay về, liền vạch lại vết sẹo đau đớn nhất trong ký ức của anh, lấy lưỡi dao mài lại lần nữa, còn mở vết thương rỉ máu đó ra ngay trước mặt cô khiến anh đau thêm một lần nữa.
... Sao lại có người xấu xa như vậy chứ.
Lăng Chân thấy rất khó chịu, cô đi dọc con đường một lúc lâu, cuối cùng mới bắt một chiếc xe.
Tài xế hỏi: "Đi đâu ạ?"
Lăng Chân mở miệng, nhưng không biết phải nói gì.
Đi đâu đây?
Đi đâu để tìm anh ấy đây?
Dã thú bị thương và trốn đi rồi.
Lăng Chân lặng lẽ dụi mắt, cuối cùng thấp giọng nói địa chỉ khu chung cư nhà mình.
Trở lại chung cư, từ thang máy bước ra, quả nhiên cửa nhà vẫn đang khóa, Ngụy Tỷ không trở về.
Cô ủ rũ cúi đầu mở cửa, chưa kịp ngồi xuống thì chuông điện thoại đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-can-chong-cu-vai-phan-dien-hac-hoa/1715729/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.