Một lúc sau, Trịnh Xuyến Xuyến bưng hai cốc sữa lắc hương chuối bước vào và đặt xuống bàn trong phòng khách.
Ngụy Tỷ không thích chua và ngọt, nhưng món sữa chuối lắc vừa hay chỉ chua chua ngọt ngọt và kết cấu sữa chua đặc nên Lăng Chân rất thích. Cô cầm lấy một chiếc thìa nhỏ, ăn từng miếng một đến khi hết sạch, xoay người lại, Ngụy Tỷ hầu như không động tới.
Cô chớp chớp mắt.
Ngụy Tỷ đẩy cốc của anh qua cho cô.
Lăng Chân vừa cầm chiếc thìa trong tay vừa nhận lấy rồi đẩy chiếc cốc rỗng của mình sang trước mặt anh.
Khi Trịnh Xuyến Xuyến đi ra, vừa đúng lúc nhìn thấy, Lăng Chân đang cười rất tinh nghịch, còn Ngụy tổng bên cạnh cô ấy thì thần tình lãnh đạm, nhưng trong mắt lại tràn ngập ý cười nuông chiều.
Xem ra là hòa giải rồi…
Mẹ già rất vui mừng, bưng đĩa dâu tây đã được cắt gọn ra bàn và trò chuyện với hai người họ một lúc.
Lăng Chân ăn hai miếng mà không chú ý tới chiếc thìa bị lật ngược, một giọt sữa lắc rơi xuống quần áo cô. Cô ôi lên một tiếng rồi vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.
Ánh mắt Ngụy Tỷ đuổi theo cô, rồi mới thu lại.
Trịnh Xuyến Xuyến cảm thán: "Vẫn là bộ dạng của một đứa trẻ."
Ngụy Tỷ gật đầu.
Một lúc sau, anh mới mở miệng: "Cảm ơn".
Vì đã cho cô ấy ở nhờ và khai sáng cho cô ấy.
Những gì mà Lăng Chân nói tối nay là điều mà Ngụy Tỷ khó ngờ tới. Cô gái nhỏ bản chất trong sáng hồn nhiên, nhưng cũng chính vì vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-can-chong-cu-vai-phan-dien-hac-hoa/1715715/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.