Ngày mười hai tháng chín, đế đô truyền đến tin tức, nữ đế Triêu Húc cùng nhiếp chính vương Tiêu Lăng Thiên rời kinh tới lăng mộ đế vương cáctriều đại ở thành Bạch Đế thờ cúng một tháng, coi như để cảm tạ tổ tiênđã phù hộ trận đại chiến thắng lợi, để lại bốn vị đại thần cai quản kinh thành. Dạ Nguyệt Sắc thầm kêu không ổn trong lòng, thờ cúng tổ tiên cái gì, còn lâu nàng mới tin, chỉ sợ là Tiêu Lăng Thiên ra ngoài bắt mìnhtrở về. Mặc dù nàng cũng vô cùng nhớ Tiêu Lăng Thiên, nhưng nàng thậmchí còn chưa du ngoạn vui vẻ, nếu bây giờ phải trở về, chỉ sợ sẽ nuốitiếc cả đời.
Thương Hải rất nhanh đã nhận được tin tức của Tiêu LăngThiên, ra lệnh cho bọn họ ngoan ngoãn chờ ở Tụ Nghĩa sơn trang, TiêuLăng Thiên đã ra khỏi kinh thành, thúc ngựa ba ngày nữa sẽ tới nơi. DạNguyệt Sắc không còn cách nào khác, đành phải ngoan ngoãn ngồi chờ.
May là mười bốn tháng chín sẽ là lễ tế Phong Thần, ngày hôm đó Dạ NguyệtSắc ăn mặc cẩn thận, từ rất sớm đã tới tìm Tiêu Ti Vân ra ngoài, lại bịnàng ta cười báo rằng tất cả những hoạt động chúc mừng của thành Lam đều bắt đầu vào giờ Mẹo. Bởi vì ban ngày các thương gia phải chuẩn bị, đếngiờ Thân sương mù bắt đầu bay đi, kéo dài đến giờ Dậu, sương mù củathành Lam mới tan hết, các thương nhân mới có thể bắt đầu buôn bán.
Dạ Nguyệt Sắc bất đắc dĩ trở về, nàng vô cùng mong đợi mặt trời lặn. Trong lúc chờ đợi, nàng sai Nguyệt Minh tới Triều Vân cư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-vinh-phong-ca/1296521/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.