Gió nhẹ đầu hè dìu dịu như ánh mắt tình nhân, nhẹ nhàng lướt qua chiếcchuông gió bằng ngọc lưu ly trên hành lang, phát ra những tiếng vanglanh lảnh. Sau giờ ngọ, ánh sáng rực rỡ xuyên qua làn mây, ánh lên đủmàu sắc trên mặt đất, tôn thêm vẻ dịu dàng cho làn nước xanh, hoa tửđằng trên hành lang tỏa hương thơm ngát. Dạ Nguyệt Sắc đi qua khúc quanh của hành lang ở bên trong nhưng lại cảm giác như mình đang du ngoạnngoài trần thế, ảo ảnh hiện lên, tâm hồn liền mê muội
Nơi này núixanh thăm thẳm. Hôm nay, Dạ Nguyệt Sắc trong lúc vô tình đã đến nơi này, nhìn thấy những chiếc chuông gió treo trên mái hiên và hồ nước xanhmát, trong lòng liền vô cùng thích thú, đổi nơi này thành lớp học đàntranh. Hoàng thành thật lớn. Dạ Nguyệt Sắc đã xuyên không đến đây hơnmột năm, dù có thừa thời gian nhưng nàng vốn thích an tĩnh, chây lười,thêm nữa là đi đâu cũng có một nhóm người đi theo, làm cho nàng cũngchẳng còn chút hứng thú nào mà đi tham quan Hoàng thành, cho nên đến giờ cũng vẫn chưa đi hết các nơi. Nhưng nàng cũng biết trong hoàng cung này có rất nhiều đình viện trang nghiêm vô cùng tinh xảo, thật lâu trướcđây nơi này từng là tẩm cung của Hoàng đế Dạ thị, từng có tam cung lụcviện hoa lệ, có tranh chấp hậu cung, cũng là nơi đã từng chôn vùi vô sốhồng nhan cùng với giấc mơ quyền quý của bọn họ. Hôm nay, con cháu Dạthị không còn được như trước, đình viện này cũng dần vắng vẻ, không cònquần áo hương mai tóc ảnh thướt tha ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-vinh-phong-ca/1296485/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.