Chương trước
Chương sau
Dương vật không ngừng cọ trong khe ngực của Lê Phù, da cô mỏng, sau một lúc đã bị cọ đỏ lên, lớp vải ren nhẹ nhàng cọ vào thân gậy thịt, lực ma sát trở thành một loại khiêu khích. Thân thể Châu Ánh Hi bị kích thích, quy đầu sưng lên, phía trước tràn ra ít chất lỏng, dính vào ngực của cô.

“Anh muốn bắn lên ngực em sao?” Lê Phù tê liệt trên giường, không biết kế tiếp anh muốn làm gì.

“Ừ.” Châu Ánh Hi nắm lấy tay cô, đè lên một bên ngực cô, hạ giọng: “Giúp anh.”

Lê Phù dùng hai tay đẩy ngực vào trong, đè lên gậy thịt ở giữa khe ngực, vuốt lên. Cô không dám nhìn xuống, góc độ này, khiến gậy thịt dài kia càng thêm hung hãn, khí nóng chậm rãi phủ lên cằm và má cô từ phía dưới.

“Nóng, nóng quá...” Tốc độ cọ xát của gậy thịt trên da thịt ngày càng nhanh, bộ ngực vừa đỏ vừa nóng, thậm chí còn có một chút như bị đau đến rách da. Lê Phù chưa từng chơi như vậy bao giờ, bắt đầu nức nở: “Bắn ra đi mà, được không…”

Châu Ánh Hi nhíu mày, đỡ gậy thịt đang sưng tấy, đẩy sâu vào khe ngực thêm vài lần, sau đó bắn từng dòng dịch trắng đặc sệt lên bộ ngực mềm mại của cô, vải ren sạch sẽ cũng dính đầy chất lỏng, cả người và quần áo, nhìn qua đều cực kỳ dâm đãng.

Sau khi kết thúc nhũ giao, hai người nghỉ ngơi 10 phút ngắn ngủi.

Lê Phù uống nửa cốc nước, cuối cùng cũng sống lại, tinh dịch trên người được lau chùi sạch sẽ, nhưng cô biết đây chỉ là sự “sạch sẽ” tạm thời, tên thú dữ động dục này chắc chắn sẽ còn nghĩ biện pháp tiếp tục tra tấn cô. Thấy Châu Ánh Hi mở cửa sổ trên mái, cô ngẩng đầu, dường như lần nào cũng đều có thể vừa khéo thấy một trăng sáng, ánh trăng trong suốt.

Giống như anh, cả căn biệt thự, cô cũng thích căn gác này nhất.

Như thể ân ái cùng anh ở đây, lãng mạn hơn bất kì chỗ nào.

Lê Phù ôm lấy Châu Ánh Hi vừa mới buông điều khiển từ xa, cằm đặt lên vai anh, nghịch ngợm dùng ngón tay chọc chọc gò má anh: “Có phải anh rất vui không?”

Châu Ánh Hi đang định hỏi ngược lại cô một câu, cô lại nhìn vào mắt anh nói trước: “Em cho rằng hôm nay làm chuyện này với anh, sẽ không khác gì trước kia, nhưng em phát hiện, thật sự rất khác.”

“Khác chỗ nào?” Châu Ánh Hi nhẹ nhàng xoa mu bàn tay cô, hỏi.

Lê Phù hơi nghiêng người về phía trước, nhỏ giọng nói bên tai anh: “Không giống nhau ở chỗ, làm xong, em sẽ không muốn chạy đi, mà lại muốn ôm anh, muốn…”

Hôn anh, hai chữ cực nhẹ rơi xuống, cô nghiêng đầu, trao cho anh một nụ hôn chân thật.

Nụ hôn từ nhẹ nhàng chuyển sang nóng bỏng, rồi đến sự ngạt thở kéo dài.

Nhưng chẳng bao lâu, Lê Phù phát hiện, Châu Ánh Hi rất thích mang thù.

Lê Phù dùng tư thế nữ trên quỳ trên người Châu Ánh Hi, hai tay anh đặt sau gáy, nhìn chằm chằm vào cô đang dùng huyệt nhỏ cọ dương vật của mình. Toàn bộ dương vật bị huyệt nhỏ chật hẹp kẹp chặt, huyệt nhỏ ướt đẫm trượt ra ngoài vài lần, dương vật anh trượt ra ngoài mấy lần, nhưng rất nhanh lại bị anh mạnh mẽ đẩy vào.

Phía dưới cô là đau đớn đan xen với khoái cảm, bức thư trong tay cô phát ra âm thanh bén nhọn.

“Tiếp tục đọc.” Châu Ánh Hi ngước mắt ra lệnh.

Bốn tháng trước, cô ném xuống một bức thư xong thì không từ mà biệt, anh vất vả lắm mới có danh phận, keo kiệt muốn trả thù cô, bắt cô đọc từng chữ từng chữ trong bức thư mình viết một lần.

Lê Phù ngả người ra phía sau, tay trái chống vào bắp chân, huyệt nhỏ cọ vào gậy thịt theo vòng tròn, từng chữ khó khăn thoát ra từ cổ họng: “Thời điểm thấy bức thư này… Chắc chắn anh sẽ trách tôi là một người đến và đi như gió. Nhưng, xin anh tha thứ cho tôi vì chuyện gia đình… Mà phải đột ngột rời đi…”

Tim cô căng thẳng, bởi vì cô không đoán được chữ nào sẽ chọc giận người đàn ông dưới thân.

Châu Ánh Hi đột ngột ưỡn hông đẩy mạnh, huyệt nhỏ lập tức nuốt dương vật đến tận gốc. Cơ thể Lê Phù run lên, nặng nề cong lưng, hai tay chống lên bụng anh, cả người tê dại, hoàn toàn không thể đọc tiếp.

“Tôi đã xin học trực tuyến, nếu không có chuyện gì quá quan trọng, lần tới quay lại Cambridge có lẽ là để tham gia lễ tốt nghiệp. Sau này, tôi cũng sẽ ở lại Hồng Kông phát triển.” Anh còn rất tri kỷ tiếp tục thay cô đọc mấy câu sau, sau đó vỗ mông cô: “Ngồi dậy, tiếp tục đọc hết.”

Lê Phù điều chỉnh lại tư thế, tay không còn sức cầm giấy viết thư lên, vì vậy ném sang một bên, dựa vào trí nhớ đọc thuộc lòng: “Vốn dĩ tôi muốn gửi Wechat hoặc điện thoại nói với anh, nhưng vẫn muốn dùng phương thức viết thư xa xưa này nói hết lời trong lòng cho anh nghe… Có thể quen biết một thiên chi kiêu tử như anh, được anh thích, tôi rất may mắn, nói không có chút cảm xúc nào với anh, là giả, nhưng cũng chỉ là dừng ở mức ấn tượng tốt…”

Dù còn thiếu vài chữ, nhưng ý nghĩa không khác lắm.

Vốn dĩ Châu Ánh Hi muốn bắt nạt cô lần nữa, nhưng anh nghĩ tới một cách “trả thù” khác dâm đãng hơn, anh dùng giọng điệu dỗ dành yêu cầu cô: “Bé cưng cọ nhanh lên, được không?”

Khoái cảm khi cọ dương vật không kém khi làm tình, mới lăn qua lộn lại vài phút, từng đợt khoái cảm tràn trề lao về phía Lê Phù, huyệt nhỏ phía dưới bị gậy thịt thô cứng mở rộng ra, huyệt nhỏ đang gắng sức ăn vật cứng kích thước cực lớn vào. Từ góc độ của Châu Ánh Hi nhìn sang, là cảnh tượng khiêu gợi khiến anh càng thêm hưng phấn, thậm chí có thể thấy rõ chút chất lỏng chảy ra ngoài dương vật của anh.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Cơ thể cô vô thức ngửa ra sau, hai tay Lê Phù chống hai chân của mình, vòng eo mảnh khảnh vặn vẹo qua lại, gương mặt ửng hồng động tình, mà huyệt nhỏ trắng nõn phía dưới cọ một vòng quanh gậy thịt. Sau khi tiến vào trạng thái, cô tăng nhanh tốc độ vặn vẹo, chỉ lát sau, trên bụng đã toát mồ hôi.

“A…” Trên môi cô là tiếng rên rỉ trong vô thức, ánh mắt mê man.

“Châu Ánh Hi, anh ngẩng đầu nhìn lên, thật ra bầu trời rất rộng lớn, anh sẽ không chỉ gặp một đám mây. Có lẽ một hai tháng sau, anh sẽ không còn nhớ rõ đám mây anh luôn không bắt được kia nữa.”

Chưa để Lê Phù đọc tiếp, Châu Ánh Hi không nhịn được đọc thuộc lòng đoạn cuối, một chữ cũng không sai.

Đọc xong, Châu Ánh Hi không vui hừ một tiếng, lửa giận và dục vọng tràn đầy trong lồng ngực, anh nhanh chóng đứng thẳng dậy, ôm Lê Phù trong lòng, không nói lời nào đã bắt đầu mạnh mẽ chen vào. Không có gì màn dạo đầu nhẹ nhàng, từ lúc bắt đầu đã tấn công mãnh liệt, khoanh hai tay ôm chặt lưng của cô, dương vật vừa xuống đất đã đẩy lên.

Lực quá mạnh, thân thể Lê Phù không ngừng run rẩy, âm thanh phát ra trong cổ họng cũng thay đổi. Cô chỉ có thể vô thức siết chặt gáy anh, ấn vào đầu anh, tiếng kêu nũng nịu vang lên không dứt. Cô hoàn toàn không nhúc nhích được, tùy ý để cây gậy thịt cứng rắn kia chi phối bản thân, quy đầu dường như nhất định phải đẩy sâu hết cỡ lên trên mới có thể dừng lại, lặp đi lặp lại vài lần, bụng dưới của cô tràn đầy cảm giác chua xót, đau nhức.

“Đi dứt khoát ghê nhỉ.” Bây giờ nhớ lại đêm ở Cambridge 4 tháng trước, trong lòng Châu Ánh Hi vẫn còn tức giận, anh quay mặt hỏi: “Em không nghĩ tới sẽ làm tổn thương anh sao?”

Lê Phù bị anh ôm trong ngực, không thể động đậy, cô chỉ có thể nhíu mày than thở: “Em, em không biết anh lại, nghiêm túc như vậy.”

Không thấy vẻ mặt của anh, cô chỉ nghe thấy tiếng anh thở hổn hển.

“A…”

Vừa nói xong, huyệt nhỏ của Lê Phù như bị đâm mạnh vào, Châu Ánh Hi càng dừng sức ôm chặt cả người cô, nâng cặp mông tròn lên rồi lại hạ xuống. Mỗi lần ăn vào, loại khoái cảm mãnh liệt này có thể khiến cô lập tức bật khóc.

Tiếng da thịt va chạm dồn dập lại vang dội, lúc cô ngồi xuống còn bị hai hòn bi rung chuyển đánh vào mông. Từ phía sau nhìn lên giường, dương vật và hai hòn bi đỏ tươi to lớn của người đàn ông nhìn qua quá hung dữ, không ngừng đẩy vào trong huyệt. Tốc độ ngày càng tăng, tiếng bạch bạch dâm đãng hòa quyện vào nhau, nước ở chỗ giao hợp bị va chạm văng ra, bắn tung tóe khắp nơi.

Hai túi khí này thật sự cắm quá sâu, ngón tay Lê Phù không nhịn được cào loạn trên lưng Châu Ánh Hi, trên lưng đầy dấu tay đỏ như máu. Khi gãi sâu, da đầu anh cũng bị kéo đến đau nhức.

Châu Ánh Hi đột nhiên dừng động tác, bờ vai và tấm lưng gầy gò của cô, anh có thể dùng một cánh tay đỡ lấy, tay kia nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt của cô: “Cầm tinh con mèo à? Cào đau vậy.”

“Ai bảo anh hẹp hòi thế chứ.” Cái miệng nhỏ này của Lê Phù rất thích đấu võ mồm với anh.

Đôi mắt nóng rực của Châu Ánh Hi nhìn cô chằm chằm, một lúc lâu sâu, gật đầu thừa nhận: “Ừ, anh hẹp hòi vậy đấy.”

Hậu quả của việc chọc tức một người hiền lành là anh có thể hư hỏng toàn tập.

Lê Phù lập tức bị Châu Ánh Hi ôm xuống giường, bị đặt trên cửa sổ thủy tinh vào từ phía sau, toàn bộ ngực trước của cô đều dán lên cửa kính, cặp mông rắn chắc có lực của anh không ngừng va chạm về phía trước. Gậy thịt đỏ tươi đâm thẳng vào huyệt của cô, trên gậy thịt ra vào chảy ra chút chất lỏng lấp lánh.

Trong cửa kính phản chiếu bóng dáng hai người, Châu Ánh Hi cúi đầu, dường như không quá hài lòng với hiệu quả thị giác. Vì vậy tàn nhẫn kéo hai mảnh ren trước ngực cô ra, để bầu ngực trắng no đủ của cô trần trụi đè ép lên cửa kính. Lúc anh nhấc mông cắm mạnh, bầu ngực có loại cảm giác bị ép chặt.

Trên cửa kính hơi lạnh, loại ma sát nóng lạnh này kích thích da thịt Lê Phù, có một khoái cảm kịch liệt không nói nên lời. Cả người cô đều bị thân hình cao lớn của Châu Ánh Hi bao phủ, thân thể tản ra khí nóng hổi như lửa, cô cảm thấy ngột ngạt khi bị anh đè lên làm điên cuồng.

“Có thoải mái không?” Châu Ánh Hi thích cố tình hỏi cô khi ân ái.

Lại nghe được từ trong miệng anh những lời tục tĩu không phù hợp với vẻ ngoài của anh, Lê Phù tập mãi cũng quen, thậm chí đã chấp nhận việc anh là một người vừa mạnh mẽ vừa hung ác trong chuyện giường chiếu. Trước kia chắc chắn cô sẽ phản kháng anh, nhưng lúc này cô muốn nghe theo suy nghĩ của thân thể. Khoảnh khắc cô nâng mông lên phản ứng với anh, lời cô nói ra là: “Thoải mái… Thoải mái quá… Em… Vẫn muốn…”

Lần đầu tiên nghe được yêu cầu phát ra từ nội tâm của cô, tất nhiên Châu Ánh Hi rất vui sướng. Anh hôn lên cần cổ nóng bỏng của cô, huyệt nhỏ cắn chặt gậy thịt, cảm giác bị chiếm hữu hoàn toàn tràn trế lại thoải mái.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Lê Phù ngẩng đầu, run giọng đáp: “Ưm, ưm…”

Cánh tay mảnh khảnh của Lê Phù nâng lên, đêm đến có hơi lạnh bao trùm trên kính, chỉ thấy phía trên tất cả đều là dấu tay hỗn loạn, lúc thì trượt sang bên trái, lúc lại ngả sang bên phải. Eo nhỏ của cô ấn xuống rồi lại nâng lên, vểnh mông bị đánh đến đỏ lên, chủ động làm tình, vừa đáng thương vừa dâm đãng.

“Ưm, a, ưm…” Trên mặt cô là biểu cảm mê man, sự thoải mái đến quên mình khi bị gậy thịt thô cứng làm.

Lúc Lê Phù bị cưỡng ép là một loại gợi cảm, khi chủ động lại là một loại gợi cảm khác, nhưng loại nào cũng đủ khiến Châu Ánh Hi mê muội, phát cuồng. Anh giữ eo cô, đâm vào trong vừa mạnh vừa sâu, thịt huyệt bị kéo ra vài lần, đã sớm bị làm chuyển từ màu hồng nhạt thành màu đỏ thẫm, như trái cây chín mọng, dường như chỉ cần cắm nhẹ một cái là có thể cắm hỏng, nước chảy ra đầy đất.

Cửa kính chiếu lên gương mặt ửng hồng của Lê Phù, không phân biệt được là đau đớn hay sung sướng, giọng nói cũng mềm mại: “Bạn trai em, lợi hại thật đấy.”

Lê Phù hoàn toàn chìm trong trạng thái, chính là một yêu tinh nhỏ không hơn không kém.

Vốn dĩ Châu Ánh Hi không nhã nhặn trong chuyện này, ngược lại, anh có ham muốn chiếm hữu rất mạnh, thấy người con gái mình thích bị mình làm đến giọng nói cũng mềm nhũn, còn biết khen mình, dương vật ở trong huyệt nhỏ dường như càng đâm càng cứng.

Anh xoay mặt cô lại, hô hấp trở nên nặng nề hơn, âm thanh khàn khàn rơi xuống từ lông mày cô: “Bé cưng gọi thêm mấy lần nữa nhé, được không?”

Sau khi mặt Lê Phù quay về cửa kính, eo bị hai cánh tay anh siết chặt, dương vật hung hăng cắm vào trong huyệt. Anh căng thẳng, hơi ngửa người ra sau, ưỡn hông lên, điên cuồng ra vào không chút quy củ.

Cô bị đâm đến choáng váng đầu óc, mắt không tập trung, bàn tay cào loạn trên cửa kính. Cơ thể cô như thể không chịu sự khống chế của mình, bị Châu Ánh Hi ôm eo hung ác làm, trước mắt cô dường như lóe lên ánh sáng trắng, cô nhíu chặt mày, nhắm mắt kêu lên: “A, a, ưm… A…”

Tiếng la hét của cô, đúng là rất êm tai, lại còn mềm mại.

Gậy thịt nhét đầy trong huyệt, rút ra một đoạn, rồi lại nặng nề đẩy vào bên trong, nước trong huyệt tiết ra ướt sũng, bụng Lê Phù co rút, rõ ràng cảm giác được huyệt nhỏ sắp cao trào. Cô sắp điên lên rồi, lần nào Châu Ánh Hi cũng bị làm cho xấu hổ phun nước.

Để Lê Phù thoải mái hơn, Châu Ánh Hi nắm eo cô, ôm cô đến sofa bên cạnh, nhưng gậy thịt không rút ra khỏi huyệt, cảm giác chua xót khi di chuyển càng thêm mãnh liệt.

“A…” Giọng nói của Lê Phù trở nên bén nhọn.

Bởi vì cô bước một bước, gậy thịt lại mạnh mẽ cắm vào trong huyệt, hai chân cô mềm đến mức không nhấc nổi chân.

Nhưng Châu Ánh Hi không thương hương tiếc ngọc, khoảng cách với sofa rất ngắn, anh gần như dùng vừa đi vừa làm, đẩy Lê Phù về phía sofa, cho đến khi hai tay của cô cuối cùng cũng sờ đến mép của sofa bằng vải nhung.

Anh thay đổi tư thế, không biết mệt mỏi mà ra vào.

Ánh trăng ngoài cửa sổ cũng vô thức dời đi.

Đôi nam nữ không biết thỏa mãn trong căn gác, từ sofa về giường, cuối cùng Châu Ánh Hi đẩy Lê Phù đến bên đầu giường, hung ác làm thêm một lần, cuối cùng mới bắn ra, tinh dịch đặc sệt rót đầy bao cao su, nặng trịch.

Người trẻ tuổi thể lực vốn đã tốt, cộng thêm là một người đàn ông ăn chay nhiều năm, vừa mới được khai mặn, Châu Ánh Hi chỉ ước mỗi ngày đều ôm bạn gái của mình mà làm.

Lê Phù hoàn toàn mềm thành bãi bùn, nghiêng người vùi trong chăn, vệt đỏ trên mặt, trên cổ, trên cánh tay tạm thời chưa nhạt đi, cô không muốn tắm rửa cũng không muốn bị người khác chạm vào, chỉ muốn hít thở.

Dọn dẹp qua hiện trường ân ái, sau khi Châu Ánh Hi mặc quần lót vào, rót một cốc nước nóng, dịu dàng hỏi cô: “Tiểu Phù, có muốn uống nước không?”

Lê Phù bị tra tấn như chết một lần, nhắm mắt lắc đầu, khóe mắt vẫn đỏ: “Châu Ánh Hi, sao anh có thể làm như vậy.”

“…”

Trong phút chốc, Châu Ánh Hi không phân biệt được là châm chọc hay khen ngợi, sau khi đặt cốc nước xuống, anh nằm xuống sau lưng Lê Phù, tay đỡ đầu, vén tóc bên tai cô, cúi đầu nhìn cô. Ngũ quan tinh xảo của cô tủi thân nhăn nhó, như bánh bao sữa nhỏ nhắn mềm mại, anh cười nhẹ: “Không thích sao?”

Cô không đáp, chỉ vùi mặt vào trong chăn ấm áp.

Bạn gái đáng yêu như vậy, sao Châu Ánh Hi có thể nhịn không chọc được, anh không biết xấu hổ cũng vùi mặt vào trong chăn, nhất định phải hít thở chung không khí với Lê Phù: “Anh là ai?”

Cô mệt mỏi, muốn trút giận: “Anh là chó.”

Nói anh là chó, Châu Ánh Hi cắn nhẹ miếng thịt mềm trên cổ cô: “Trả lời lại.”

Lê Phù muốn chui từ trong chăn ra, lại bị lòng bàn tay của anh siết chặt, mặt hai người cứ vùi vào trong chăn, khó khăn thở dốc. Cô không nói câu nào, anh cắn môi dưới của cô cọ cọ.

Cô bị dồn vào đường cùng, cuối cùng nói ra lời anh muốn nghe: “Anh là bạn trai.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.