“Sorry, xin nhường đường.”
Lối ra bóng người dày đặc, trong lúc Lê Phù sợ hãi do dự, người phía sau thiếu kiên nhẫn vỗ lưng cô.
Lúc này cô mới kịp phản ứng, nghiêng người: “Ngại quá.”
Xem như một đoạn nhạc đệm nhỏ.
Đoạn nhạc đệm này đã tình cờ “cứu” cô.
Lê Ngôn tiếc nuối nhún vai: “Có người tới tìm cậu ấy, bỏ đi, nói sau vậy.”
Lê Phù vô thức quay đầu lại, nhìn thấy mấy người đàn ông màu da khác nhau mặc âu phục giày da, vây quanh Châu Ánh Hi thành một vòng tròn nhỏ, tiếng khen ngợi cách mấy bậc thang cao, cô vẫn có thể mơ hồ nghe được một ít.
Cô chỉ thúc giục một câu: “Đi mau đi, ba phải về nhà nghỉ ngơi.”
Hầu như mọi người trong đại sảnh đều đã rời đi, chỉ còn lại nhà họ Lê và vài cặp tình nhân, mà một nhà năm người đứng ở lối ra tương đối bắt mắt, Lê Phù cười nói với ba mẹ, không nhận ra có một ánh mặt lạnh như băng ở sau lưng.
Bởi vì Lê Ngôn phải đưa Tô Vũ Tâm về nhà, cho nên Lê Chấn Phong và Lương Mỹ Hoa lên xe của Lê Phù, là một chiếc Ford SUV cỡ trung, năm ngoái Lê Chấn Phong tặng quà cho con gái làm quà sinh nhật. Thật ra lúc đó ông đã xuất hiện ý nghĩ muốn cho con gái về Hồng Kông.
Gió đêm mùa thu ở Hồng Kông rất dễ chịu, Lê Phù mở cửa sổ xe ra, để ba mẹ ngồi ghế sau hít thở không khí.
Lương Mỹ Hoa đưa bình giữ ấm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-trang/3647895/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.