Đây là một cái bẫy, trốn hay không trốn, Lê Phù không có quyền lựa chọn.
Mà Châu Ánh Hi cũng không cho cô cơ hội lựa chọn, bàn tay tóm chặt gáy cô, dùng sức mút môi cô, đầu lưỡi đã sớm đẩy răng môi cô ra, mặc kệ mong muốn của cô, mạnh mẽ thăm dò. Kỹ thuật hôn của anh càng lúc càng thành thạo, cũng khiến Lê Phù càng dễ rơi vào tay giặc.
Thăm dò như vậy không đủ, Châu Ánh Hi ôm eo Lê Phù, nghiêng đầu, thay đổi góc độ cắn nuốt hơi thở trong miệng cô. Lê Phù phát hiện chỉ cần anh tiếp xúc với chuyện này, thì hoàn toàn không giống vẻ bề ngoài hung ác của anh, không có ý buông tha cô, mang theo ý tứ xâm chiếm triền miên.
Cô bị anh hôn đến toàn thân tê dại, hít thở không thông rên nhẹ: “Ưm…”
Bởi vì bị ôm chặt, bầu ngực mềm mại của Lê Phù cọ trước ngực Châu Ánh Hi, hai người mặc cũng không nhiều, chất liệu mỏng nhẹ, dán sát vào nhau không chút khoảng cách, ngực phập phồng theo hơi thở dồn dập, thân thể hai người dần bị thiêu đốt.
Lê Phù nóng, Châu Ánh Hi cũng nóng.
Dường như hai người họ đều quên việc mình đang ở trong công viên.
Sắc trời lại tối đi một tông.
Tiếng hô hấp hỗn độn đan xen trên ghế dài dưới tàng cây, hình bóng đôi nam nữ vẫn ôm nhau như cũ, tiếng nước phát ra khi ôm hôn khiến ánh sáng cũng trở thành tia lửa văng khắp nơi. Nụ hôn càng ngày càng sâu, khiến ý thức người ta mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-trang/3644933/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.