Không biết Châu Ánh Hi say thật hay giả say, hiện tại đối với anh, Lê Phù đã không còn cảm giác tín nhiệm như trước, cảm thấy anh là một nghệ sĩ dương cầm khoác bộ da nhã nhặn, cũng có thể dán lên những nhãn dán “gian xảo”, “mưu mẹo” nhìn qua không hề liên quan đến anh.
Xe taxi lắc lư, Châu Ánh Hi ngã xuống vai Lê Phù.
Cô hơi phiền, nhưng không đẩy nổi một người đàn ông trưởng thành, chút cảnh cáo này, rơi vào lỗ tai một người nhìn như say mà lại không say, không có chút tác dụng nào. Hết cách, cô chỉ có thể để mặc anh dựa vào người.
Lúc sắp về nhà trọ, di động của Lê Phù rung vài tiếng.
Là tin nhắn thoại Jack Hà Tư Diêu gửi tới.
Cô dán tai vào di động, không muốn những người khác trong xe nghe thấy, cô chỉnh âm lượng đến mức nhỏ nhất. Hà Tư Diêu nói, nhặt được một cuốn sổ tay ở khe hở sofa trong nhà, lúc này cô mới nhớ ra, cô đánh mất một cuốn sổ tay ghi chép. Hà Tư Diêu còn nói, hai ngày nữa sẽ đến Cambridge, thuận tiện đưa sổ cho cô. Cô trả lời, được.
Có lẽ thân thể nghiêng che màn hình quá mức cố ý, Lê Phù nghe thấy tiếng xì xào nhẹ nhàng truyền đến từ bả vai cô: “Đồ keo kiệt.”
“...” Nếu thời gian có thể quay lại, nhất định cô sẽ không trêu chọc tên quấn người này.
…
Sau khi xe đến dưới lầu, Lê Phù chậm rãi đỡ Châu Ánh Hi lên cầu thang, khó khăn lấy chìa khóa từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-trang/3631224/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.