“A…”
Ngày hôm sau, bả vai Lê Phù run rẩy trong lớp chăn bông, dường như bị ác mộng đánh thức.
Lại mơ thấy cơn ác mộng kia, lại là cái con cá mập kia. Lần trước thì đuổi theo cắn mông cô, lần này thì khuôn mặt nở nụ cười với cô, còn chu môi muốn hôn cô. Cô kéo góc chăn lên che mặt mình, phiền đến mức chân không ngừng đạp chăn.
“Em cũng rất biết quyến rũ tôi đấy.”
Cuối cùng thì đêm đó ở Edinburgh, cô đã làm gì anh cơ chứ.
Hay là anh nói hươu nói vượn để dọa cô thôi.
Đột nhiên, Lê Phù nhìn váy ngủ hồng nhạt trên người mình mới nhớ ra, tối hôm qua mình là uống chút rượu với bạn bè. Ban đầu chỉ xem như hơi say thôi, cuối cùng trí nhớ bị đứt đoạn lúc chơi trò chơi, cho nên, sao mà cô lên được giường vậy? Còn nữa, ai là người thay đồ ngủ cho cô?
“Không phải là Châu Ánh Hi đấy chứ?” Cô rúc vào trong chăn hoảng loạn suy đoán lung tung.
Ngũ quan của cô nhăn lại, túm chặt chăn bông, tức giận thì thầm: “Châu Ánh Hi, sao tôi lại không phát hiện ra anh là loại người như vậy chứ. Trên đời này quả nhiên là không có quân tử nhã nhặn chân chính, đều là loại bại hoại khoác âu phục.”
Cô phiền muốn chết, cuộn chăn vào người lăn qua lăn lại trên giường.
“Không công bằng, quá không công bằng…”
“Sao lần nào cũng là mình uống say, bị anh ấy chiếm tiện nghi chứ. Mình chưa từng thấy, chưa từng sờ qua.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-trang/3629890/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.