Châu Ánh Hi dẫn Lê Phù đi qua bãi cỏ, đi tới con đường lát đá dưới tán cổ thụ.
Người đàn ông bắt chuyện thấy cô có bạn trai thì không bám theo nữa.
Mặt trời lặn sau lưng như tranh vẽ, ánh hoàng hôn chiếu lên người đôi nam nữ trên ghế dài. Châu Ánh Hi thả tay ra khỏi vai Lê Phù, hai chân cũng dịch sang bên cạnh, cho cô khoảng cách an toàn: “Vừa nãy chỉ muốn giúp em thoát thân thôi, mong em không để ý.”
Anh của hiện tại, so với anh của đêm qua, như hai người khác nhau.
Có lẽ bởi vì chuyện phát sinh tối qua mới trôi qua không lâu, khi nãy Lê Phù bị anh ôm vai, hoàn toàn khác với lần đầu tiên giả làm cặp đôi cùng anh ở hồ Como, dù nhiều dù ít cũng không được tự nhiên. Nhưng thấy biểu hiện của anh rất tự nhiên, cô cũng không có gì phải già mồm cãi láo: “Ừm, sao tôi phải để ý chứ. Tôi còn phải cảm ơn anh mới đúng, xuất hiện rất đúng lúc, nếu không tôi gặp phiền phức lớn rồi.”
Châu Ánh Hi ôn hòa cười: “Em không sao là tốt rồi.”
Lê Phù thuận theo đề tài hỏi: “Anh cũng tới chỗ này ngắm mặt trời lặn sao?”
“Ừm.” Châu Ánh Hi quay đầu nhìn mặt trời lặn và bãi cỏ yên tĩnh, nói: “Có rất nhiều người đến công viên này ngắm hoàng hôn, cho nên mỗi lần đến Edinburgh, nếu thời tiết tốt, có thời gian, tôi đều sẽ đi dạo một chút.”
Lê Phù gật đầu, sau đó sóng vai đi cùng anh đến ngõ nhỏ cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-trang/3623333/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.