Mưa Luân Đôn, lúc nào cũng như tấm màn mưa rải rác và liên miên.
Làn gió nhẹ nhàng trêu chọc rèm cửa ban công, dường như rất dễ khiến người ta mơ mộng.
Hay là, giấc mộng triền miên lưu luyến.
“A…”
Trong giấc mộng mơ hồ là tiếng rên nhẹ của người phụ nữ, thân dưới của người đàn ông thúc lên trên không theo quy luật nào, vật cứng rắn dưới thân hung ác ra vào bên trong cô. Hốc mắt cô đỏ lên, rưng rưng nước mắt, trong mắt còn phủ hơi nước.
“A, đau, đau quá…”
Từng tiếng rên rỉ vỡ vụn.
Người đàn ông nằm mơ như muốn mở to hai mắt thoát khỏi giấc mộng, muốn đưa tay kéo áo ngực ren khơi gợi dục vọng của anh trên ngực người phụ nữ xuống, đầu ngón tay chậm rãi hướng lên trên theo ánh sáng lờ mờ, cảm nhận như có như không da thịt ấm áp của người phụ nữ, anh mở mắt ra.
Trong không gian tối tăm trước mắt.
Yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy âm thanh rất nhỏ của máy xông tinh dầu.
Châu Ánh Hi tỉnh lại từ trong giấc mộng hạ lưu hoang đường, hoàn toàn bừng tỉnh.
Miệng anh khát khô, khi xốc chăn lên muốn đến phòng khác lấy nước, lại phát hiện bên dưới sinh ra phản ứng, giống như bị bao vây trong lửa nóng, căng phồng khó chịu. Anh chưa từng gặp mộng xuân, thậm chí trong giáo dưỡng của anh, cho rằng mình từng gặp mộng xuân như vậy là rất thiếu đạo đức.
Ngồi bên mép giường, anh nhắm mắt hít sâu vài hơi, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-trang/3617431/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.