Không khí trong phòng rõ là xấu hổ, cuối cùng, Lê Phù ra ngoài trước. Nguyên nhân rất đơn giản, cô cũng không thể đuổi một người đàn ông bọc áo sơ mi ướt ra khỏi cửa.
Đều là người trưởng thành rồi, cô không cần phải ngạc nhiên khiến tình cảnh trở nên cứng nhắc.
Đợi sau khi em gái chủ phòng đã ra ngoài, Châu Ánh Hi đi xuyên qua phòng khách đến ban công, cởi áo sơ mi bỏ vào máy sấy, anh vẫn đang tự trách vì hành vi vô lễ vừa nãy của mình.
Mà nguyên nhân cho mọi chuyện, chẳng qua cũng chỉ đến từ một đoạn nhạc đệm nho nhỏ.
Mười mấy phút trước, anh muốn đến nơi tổ chức hôn lễ để ngắm nghía, nhưng không ngờ lại đúng lúc đụng phải tay trống Lê Ngôn của ban nhạc. Lê Ngôn không cẩn thận làm đổ nước ngọt trong tay lên góc áo sơ mi của anh. Bởi vì chỉ ở lại Ý một đêm, nên anh chỉ mang theo một chiếc áo sơ mi trắng phù hợp với hôn lễ.
Đối mặt với họa do mình gây ra, Lê Ngôn hoảng loạn ném nước ngọt đi, suy nghĩ một chút phòng của mình ở ngay góc đối diện, đi vài bước là tới. Vì thế, anh ấy vội vàng hoảng hốt đưa Châu Ánh Hi đến phòng mình.
“Cậu vào phòng tôi rửa trước đi, trên ban công có máy sấy. Nếu giặt không sạch thì tôi lập tức đi mua cho cậu một bộ mới.” Lê Ngôn còn phải đi tập luyện, nên chỉ có thể nói tạm như vậy.
Anh ấy nghe nói là nhà nghệ thuật đều rất có cá tính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-trang/3617427/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.