Mùng năm tháng sáu năm Vĩnh An thứ năm, tại Tây phường, Lâm Phong các.
Đó là một trà lâu có tiếng ở Tây phường với bài trí thanh nhã, cao sang quý phái, được nhiều quan nhân ưa chuộng ghé thăm. Lúc này mới qua đầu giờ chiều, các tầng trên được kéo hờ màn trúc để chắn ánh nắng chói gắt từ bên ngoài. Thành Kiến An nóng bức nhất là vào thời điểm này. Người đến không chỉ được thưởng thức những li trà thanh mát mà còn được thưởng thức món ăn được bảo quản trong hầm lạnh. Dưới hầm chất đầy những khối băng, nhằm giữ cho trái cây bốn mùa được tươi mới.
Nhưng lúc này, trong trà lâu vắng vẻ bỗng có tiếng chân mạnh mẽ. Vị chủ lâu nhìn ra cầu thang, thấy một thanh niên quan quân oai hùng đi lên.
"Ôi, chẳng phải là Trần tiểu tướng quân đó sao?" Vị chủ lâu hơi ngẩn người rồi mới nhận ra vị khách cũ.
"Ngô tiên sinh, đã lâu không gặp. Ngài vẫn khỏe chứ?" Trần Thiệu nhướn mày chào hỏi lão, sau đó ánh mắt lại băn khoăn nhìn quanh, "Nơi này vẫn y như trước, chẳng thay đổi gì."
Ông chủ lầu mời hắn ngồi xuống bên cửa sổ, khẽ cười nói, "Kể từ khi tiểu tướng quân rời Kiến An đã qua hai năm rồi, không biết hôm nay cớ sao lại về?"
"Hôm qua ta mới theo thúc phụ về đây, rất nhớ mấy ấm trà của tiên sinh nên mới mò đến vào giờ giấc tùy tiện thế này." Trần Thiệu thấy trong lầu yên tĩnh vắng vẻ mới nhớ ra đây là thời gian chủ nhân nghỉ ngơi buổi trưa.
"Không sao, để ta sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-tan-non-song/1092002/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.