" ….. " Lần đầu tiên ta hận không thể trưng vẻ mặt tuyệt thế nghìn năm như một ra, để báo một tiếng các ngươi tìm nhầm người rồi nha.
" Nương nương… " Mấy cặp mặt tràn đầy kinh hỉ phóng lại đây, phong tỏa toàn bộ đường chạy trốn của ta.
" Ây da… Cái này bản cung có thể giải thích… " Ta cười cười dựa vào thành giường, đại não tung bay tìm mấy cái lời thoại, đủ loại kiểu dáng yêu kiều, lấy một cái cớ vô cùng cảm động " Ta, ta tương tư thành họa, một ngày không thấy Hoàng thượng tựa như tam thu… "
" Cái gì cũng không cần giải thích! Nương nương người tới thật đúng lúc quá! Nhanh đi thôi… " Nhưng mà mấy người này, ngay cả cơ hội cho ta nói láo cũng không cho, ta lập tức bị tuyên án tử hình! Mấy tên thị vệ không chút nào thương hương tiếc ngọc mang ta đến phòng cách vách, đem ta cả người yếu ớt thân thể mềm mại ném vào trong phòng sau đó lập tức khóa cửa. Ta bây giờ chẳng khác gì cái bao tải rách, chỉ có thể trợn mắt há mồm nhìn đường chạy duy nhất bị chặn đứng, lại nhìn Hoàng thượng.
Sau ta biết, nữ nhân tìm đến Hoàng thượng ngày đó là con gái của Vương thượng thư, bọn họ mua chuộc thị vệ của Hoàng thượng, lén lút hạ xuân dược vào đồ ăn của Hoàng thượng. Nhưng bọn họ lại không nghĩ tới Hoàng thượng nhất định không động vào nàng ta, cấp tốc đem người đuổi đi. Thế nhưng đối phương đi rồi, dược phát tác, đành phải đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-mot-troi-xuan/2429485/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.