Bởi vì lái xe đến nên đêm nay Tần Hiếu Tắc phá lệ không uống rượu.
Thế nhưng tâm trí anh lại như đang trong cơn say, trong đầu là một mảnh mông lung, mờ mịt.
Từ đại học A đi thẳng đến Học viện Bình Thành Mỹ, anh gọi Thi Tĩnh ra ngoài.
Thi Tĩnh khoác một chiếc áo choàng bằng len màu be, chậm rãi đi xuống từ ký túc xá.
Tần Hiếu Tắc đút tay vào túi quần đứng chờ bên đường, trong miệng ngậm một điếu thuốc, sắc mặt nghiêm nghị.
Giữa khí trời se lạnh, anh chỉ đơn giản khoác một chiếc áo choàng màu đen bên ngoài, bên trong là bộ đồ thể thao bóng rổ vẫn chưa kịp thay ra, dù chỉ tuỷ tiện kết hợp, thế nhưng khoác lên trên người anh lại có vẻ như tự nhiên, tiêu sái mà không bị trói buộc.
“Của cậu đây.” Thi Tĩnh lấy thẻ thư viện từ trong túi đưa cho Tần Hiếu Tắc.
“Cậu vừa mới chơi bóng ở đại học A sao?” Thi Tĩnh thuận miệng hỏi.
Tần Hiếu Tắc khẽ đáp “Ừm” một tiếng, vươn tay cầm lấy tấm thẻ nhét vào túi.
Thi Tĩnh nhìn anh, anh của hiện tại trông hoàn toàn khác xa với ngữ điệu buông thả trong điện thoại.
Do dự một lúc, cô chậm rãi mở miệng: “Cậu … Vẫn còn thích Lục Giai Ân sao?”
Tần Hiếu Tắc khẽ cứng người, nhướng mi nhìn cô.
Từ khi chia tay đến nay cũng đã được một thời gian rồi, Thi Tĩnh là người đầu tiên thẳng thắng hỏi anh “còn thích hay không”.
Những người khác sẽ cho rằng là anh không thể buông tay, hoặc sẽ cho rằng anh không cam lòng bị vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-me-muoi/481437/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.