Đêm đó, Tần Hiếu Tắc vì uống quá nhiều cho nên đã bị Trần Huề đuổi về trước.
Khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau anh mới chợt nhớ ra rằng mình đã gửi rất nhiều tin nhắn cho Lục Giai Ân vào hôm qua.
Thế nhưng, Lục Giai Ân cũng chỉ đáp lại vỏn vẹn vài chữ.
[Không liên quan đến chuyện hôm đó]
[Đừng uống nhiều như vậy nữa]
Tần Hiếu Tắc nhìn dòng chữ “Đừng uống nhiều như vậy nữa” vài lần, tâm tư khẽ nhen nhóm lên một tia hy vọng.
Điều này có nghĩa là gì? Có phải cô ấy vẫn còn rất quan tâm đến mình hay không?
Tần Hiếu Tắc ngồi trên giường, đầu bù tóc rối trầm ngâm suy nghĩ.
So với các cặp tình nhân sau khi mỗi người một ngả, rồi kéo nhau vào danh sách đen thì câu trả lời của Lục Giai Ân như một làn gió xuân thổi tới làm dịu đi những căng thẳng bao ngày qua.
Cô ấy …
Khi Tần Hiếu Tắc vẫn còn đang đắm chìm trong một mớ suy nghĩ hỗn độn, bên ngoài bỗng vang lên tiếng mở cửa.
Anh hoảng hốt bật dậy khỏi giường, vài ba bước chân đã đến và mở cửa phòng ngủ.
Người phụ nữ thay giày nghe thấy động tĩnh, cũng hiếu kỳ quay lại xem xét.
__ Thì ra là dì Triệu đến dọn dẹp vệ sinh.
Vẻ mặt ngạc nhiên xen lẫn sự vui mừng của Tần Hiếu Tắc khi nhìn thấy dì Triệu cũng dần trở nên ảm đạm, rồi trở nên tắt hẳn.
Tần Hiếu Tắc đứng trước cửa, hai tay rũ xuống, chiếc áo sơ mi ngày hôm qua trở nên nhăn nhúm dán chặt vào người, tóc tai bù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-me-muoi/481430/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.