Editor: Khanh Khanh
Beta: Amelie.Vo
—————————-
Trên bàn yên tĩnh đến mức một cái kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy được.
Những người khác hết nhìn Tần Hiếu Tắc lại đến nhìn Lục Giai Ân.
Hai bên đương sự người thì lầm lì người thì bình thản, không thấy có gì bất thường.
“Hôm nay là ngày của tôi, tôi uống!” Trần Huề lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
Anh ta cầm ly bia lên uống cạn, đám người Lý Hạc cũng lập tức hùa theo.
Cùng lúc đó, Lục Giai Ân nghe thấy tiếng Tần Hiếu Tắc nghiến răng.
“Em được lắm.”
Trái tim Lục Giai Ân lệch một nhịp, cô quay đầu lại nhìn.
Tần Hiếu Tắc đã quay mặt đi rồi, bộ dáng anh như thể “đừng có động vào ông”.
Một tiếng “cạch” vang lên, anh khui một lon bia, ngẩng đầu uống ừng ừng mấy ngụm.
Yết hầu nhấp nhô lên xuống, quai hàm hai bên chuyển động theo từng động tác uống bia.
Lục Giai Ân cụp mắt, mím chặt môi.
Vòng này Tần Hiếu Tắc không phải uống, nhưng cũng không ai dám chọc vào anh.
Những lượt chơi sau đó mọi người đều cẩn thận lời nói hơn nên không có nhiều sóng gió.
Sau vài lượt chơi Trần Huề tuyên bố trò chơi kết thúc, mọi người tự do hoạt động.
Tần Hiếu Tắc vẫn ngồi im, tựa lưng vào ghế dựa.
Anh ngồi bắt chéo chân, châm một điếu thuốc rồi hút.
Đường nét khuôn mặt anh ẩn hiện trong ánh sáng lờ mờ nên không nhìn rõ tâm tình của anh. Chỉ thấy ánh lửa đỏ rực trên điếu thuốc lập lòe mờ ảo trong bóng tối.
Những người khác nháy mắt ra hiệu cho nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-me-muoi/481424/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.