Lúc Lục Giai Ân bị “mời” đến gặp mặt, trong lòng cô có đôi chút hồi hộp.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy ông nội của Tần Hiếu Tắc.
Gian phòng được trang trí lịch sự, tao nhã theo phong cách cổ xưa. Trên bàn gỗ lim đặt một chén nước chè xanh, làn khói mỏng lượn lờ.
Ông cụ ngồi trên ghế trông vẫn rất nhanh nhẹn minh mẫn, mái tóc hoa râm sạch sẽ được chải gọn gàng, đôi mắt sáng ngời, sống mũi cao, cánh môi rất mỏng.
Nhìn ngũ quan của ông cụ đã có thể biết được khi còn trẻ ông cụ chắc chắn là một người đàn ông đẹp trai tuấn lãng.
Lục Giai Ân đứng trước mặt ông cụ, lễ phép chào hỏi.
“Ngồi đi.” Ông Tần chỉ chỉ phía đối diện mình, giọng nói nhu hoà.
Lục Giai Ân nghe lời ông ngồi xuống.
Ông Tần cũng không nói thêm lời nào, dùng ánh mắt đánh giá cô gái đang ngồi trước mặt mình, dáng vẻ không vui cũng không giận.
Lục Giai Ân rất tự nhiên, cong khoé miệng đón nhận ánh mắt của ông.
Lúc này Lục Giai Ân mới phát hiện ra, đôi mắt của Tần Hiếu Tắc rất giống với mắt của ông nội anh.
“Cháu cười cái gì?” Ông Tần nhíu mà, giọng điệu không mấy thiện cảm hỏi cô: “Nhìn ta buồn cười lắm sao?”
Câu hỏi này làm cô hơi rối rắm, cô chỉ mỉm cười vì giữ phép thôi.
“Dạ không ạ.” Lục Giai Ân vẫn lễ phép nhẹ nhàng giải thích.
“Cháu phát hiện ra ngoại hình của Tần Hiếu Tắc khá giống ông, nên cháu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-me-muoi/1897845/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.