Lục Giai Ân nhất thời nghẹn lời.
Tần Hiếu Tắc không nói gì, trên mặt nở nụ cười và chờ đợi.
Lục Giai Ân: “… Em đến ngắm biển.”
Tần Hiếu Tắc “Ồ” một tiếng, cao giọng nói: “Cố ý đi ngang qua căn phòng này?”
Cổ họng Lục Giai Ân như bị ai đó nắm chặt, lúng túng quay mặt đi, đối mặt với những nhánh cây và những chiếc lá xanh đang lay động trong sân.
“Anh sống ở đây một mình hay sống cùng những người khác nữa?” Cô không nói nên lời nên tìm chủ đề khác để hỏi.
Loại homestay dạng biệt thự này có thể cung cấp phòng trọn gói hoặc riêng lẻ.
Chắc anh sẽ không sống một mình nhưng lại bao toàn bộ đúng không?
Tần Hiếu Tắc dừng hai giây, anh cười khẽ rồi “Ừ” một tiếng, mời cô: “Một mình, em muốn sống chung không?”
Lục Giai Ân: “… Không cần.”
Tần Hiếu Tắc cũng chỉ nói đùa, anh không nghĩ cô sẽ sống cùng với mình.
Sau khi nghe được câu trả lời của Lục Giai Ân, anh cũng không miễn cưỡng, cười nói đưa cô trở về.
“Em muốn đi về bằng ô tô hay xe máy?” Tần Hiếu Tắc hỏi.
Lục Giai Ân chớp mắt, hơi ngạc nhiên: “Xe máy vẫn còn ở đây sao?”
Tần Hiếu Tắc gật đầu, cong môi nhìn cô: “Muốn đi không?”
Lục Giai Ân cũng cong khóe môi: “Được thôi.”
Vài phút sau, Tần Hiếu Tắc dắt xe ra.
Lục Giai Ân cầm chiếc mũ bảo hiểm Tần Hiếu Tắc đưa cho, đội lên một cách nhẹ nhàng quen thuộc.
Lại ngồi sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-me-muoi/1897839/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.