Ngải Mễ theo Tiểu Côn đến chỗ ở của anh, thấy hình như phòng ốc bừa bộn hơn lần trước rất nhiều, cô phát hiện dưới gối có đôi tất đùi dài của phụ nữ, nghĩ chắc chắn là Tiểu Côn vừa làm chuyện gì mờ ám với cô nàng nào ở đây, nhưng cô không thấy có gì bực mình mà cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.
Tiểu Côn hỏi: “Hay là nấu cái gì đó cho em ăn nhé? Hoặc là đến quán thịt dê xiên nướng ăn?”
Ngải Mễ không chịu đi. “Em không đi đâu, nhỡ Allan đến tìm em lại không gặp.”
Tiểu Côn cười, nói: “Hê, em đến đây là để đợi cậu ta đến tìm em hả? Thế thì quá đơn giản, để anh gọi điện cho cậu ta…”
Ngải Mễ vội ngăn. “Đừng gọi, đừng gọi, anh gọi điện thoại bảo anh ấy đến tìm em thì còn ý nghĩa gì nữa. Hiện tại chắc là anh ấy đang ở nhà họ Giản, anh không biết số điện thoại của nhà đó đâu.”
“Cái này hỏi thì có gì là khó, số điện thoại của ai mà anh chẳng biết.” Tiểu Côn cười giả lả, nói: “Anh đoán là bọn em sẽ cãi nhau mà, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.”
“Sao anh lại đoán bọn em sẽ… có mâu thuẫn?”
“Điều bình thường thôi, hai người sống chung một mái nhà, ra chạm vào chạm, bát đũa còn có lúc xô nữa là bọn em. Chậc chậc, một người hiền lành như Thành Cương còn bị em làm cho mất ăn mất ngủ, em bảo em có kinh khủng không?”
Cô nghe ra ý chỉ trích cô trong câu nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-hoa-no-trong-suong/2325545/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.