Nhiễm Nhị lại kéo Lâm Trạm đi chơi thêm mấy trò nữa mới cảm nhận được hết sức mạnh của khu trò chơi trẻ em. Cô nhanh chóng cảm nhận được, hình như bản thân không hợp với công viên giải trí.
Sau khi ra khỏi một hang động được gọi là “Trạm phát điện Carlos”, Nhiễm Nhị nhìn thấy đầu Lâm Trạm như chảy đầy vạch đen, cô không thể ngừng cười.
Trước khi đi, trò chơi được giới thiệu là phải cầm súng nhắm bắn, chờ chơi thật mới biết, hai người ngồi trên một chiếc xe giống trong phim hoạt hình, xe chạy trên đường ray. Mỗi người có một khẩu súng flash, bọn họ nhắm vào con quái vật nhỏ loạng choạng trong hang, biu biu biu, quái vật nhỏ phát ra tiếng quang quác, quang quác rồi ngã phịch xuống đất nằm bất động…
Chờ Nhiễm Nhị cười xong, Lâm Trạm cúi đầu hỏi cô: “Em thật sự không muốn đến ngắm khu trò chơi người lớn một chút sao?”
“Hả?” Nhiễm Nhị nghe thấy, liền nghiền ngẫm từng chữ một: “Nếu chỉ nhìn thôi thì có thể.”
Dọc đường đi, Nhiễm Nhị hào hứng chụp ảnh cùng những Pokémon xuất hiện ở những vị trí cụ thể, có lúc cô còn cảm thấy, hình như cô đến công viên giải trí chỉ để chụp ảnh.
Nói vậy cũng có chút đáng thương cho Lâm Trạm - người đã cố gắng dậy sớm để đưa cô đến công viên giải trí, vừa rồi còn cùng cô chơi rất nhiều trò chơi trẻ em. Thật ra, anh chỉ là một người lớn hay xù lông, mà suy nghĩ trong lòng còn mềm mại hơn đống lông đó nhiều.
Đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-trung-tim-anh/3350548/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.