Tống Kiến Siêu không còn cách nào khác, tóm lại thi nghiên cứu sinh là chuyện tốt, nhìn anh từ một thiếu niên xấu, lột xác thành một tên nhóc có tiến bộ tốt, anh ấy cảm thấy vui mừng, chờ thêm ba năm mới nhận người ta về đội đột kích.
Sau đó, trong một chiến dịch, họ đã chặn được một lô súng ống, đạn dược và thuốc được nhập lậu từ nước ngoài về. Liên quan đến vụ án có mấy tỉnh thành, bao gồm cả thành phố Đông Bình nơi Lạc Cẩn Viện ở, những người liên quan cũng khiến người ta líu lưỡi, dính đến người trong nội bộ.
Lúc ấy được sắp xếp bí mật điều tra ở cơ sở chính là một thành viên khác của đội biệt kích, ai cũng biết nhiệm vụ này càng về sau càng nguy hiểm, người nọ lúc ấy vừa nghỉ kết hôn xong trở về đội, Lâm Trạm chủ động thay cậu ấy tiếp nhận công việc này.
Trong mắt Tống Kiến Siêu, anh vẫn là một đứa trẻ trên mặt lạnh lùng, nhưng lại tâm địa vô cùng dịu dàng. Sự lạnh lùng trên khuôn mặt của anh là vì mối quan hệ của gia đình anh.
Bây giờ trong phòng bệnh, Tống Kiến Siêu ân cần hỏi anh: "Nói với ba mẹ cậu chưa?”
Lâm Trạm không mấy vui vẻ: "Chờ tôi hy sinh rồi nói với bọn họ cũng không muộn.”
"Có mình cậu nói như vậy." Tống Kiến Siêu chậc chậc hai tiếng: "Sợ bị thương à?”
Lâm Trạm lắc đầu, từ trước đến nay luôn bị mấy vết thương nhỏ, sớm đã quen, mặc dù lần này cũng không có gì để oán giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-trung-tim-anh/3344582/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.