Đi lang thang không có mục đích trên phố, Nhiễm Nhị có dự cảm xong rồi, cô có thể bổ não ra mà đi broadway được rồi.
Đầu tiên là Lâm Trạm đã nhìn thấy mấy video mà Kiều Nghiên Phi đã gửi, sau đó sẽ nhếch mép: “Sao cô gái này lại điên như thế?”
Cũng có khả năng hắn sẽ khinh thường sau đó xóa đi: “Đã không muốn thấy cô ta rồi còn gửi thứ phiền phức như này tới, bạn của cô ta đúng là phiền giống cô ta!”
Cũng có khả năng hắn sẽ cảm thấy bản thân cô tự biên tự diễn: “Đổi số đăng ký wechat khác thì cho rằng tôi sẽ không biết sao? Hừ, đồ trẻ con!” Càng tệ hơn nữa là khi đồng nghiệp Cận Hiểu Duệ của hắn đã nhìn thấy dáng vẻ say rượu của cô rồi ngày mai sẽ nói cho hắn biết khi đó cả hai người sẽ cười đến mức rụng răng.
Cận Hiểu Duệ: “Sư huynh, anh biết gì chưa? Người con gái đó khi uống say thật đáng sợ!”
Lâm Trạm: “Sư đệ, may mắn em kịp thời nói cho anh biết nên anh mới không đi nhầm lối.”
Hai người bắt tay với nhau.
Nhiễm Nhị bị những thước phim đi qua trong đầu dọa sợ, mấy kịch bản cô nghĩ ra bay đi hết.
Nếu hôm qua cô còn cảm thấy khổ sở thì ngay giờ phút này của hôm nay cô chỉ muốn kéo Lâm Trạm vào cái hố đen mà thôi.
Bất tri bất giác cô đã đi đến “Có lời nói với ngõ nhỏ.”
Có nói được không? Ngõ nhỏ?
Đi vào bên trong là quán trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-trung-tim-anh/3344125/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.