Ở chợ Tân Mỹ Lai.
Chợ khá là sạch sẽ, nhưng đang giờ tan tầm, người vẫn rất đông.
Lâm Trạm từ khi sinh ra đến giờ mới hẹn hò với con gái lần đầu tiên, ấy thế mà lại bị đưa đến chợ nông sản, đau đầu.
Đây cũng là lần đầu tiên trong đời anh đặt chân đến chợ nông sản.
Lâm Trạm khẽ nhếch môi, hẹn hò đâu mà hẹn hò, Nhiễm Nhị chỉ là cảm ơn anh vì đã giúp cô ấy tìm lại cây đàn mà thôi.
Anh đứng trước một quầy hàng rất lớn, nghe Nhiễm Nhị mặc cả trả giá cũng rất ra gì và này nọ, cứ cười tủm tỉm mãi không thôi.
Chủ quầy hàng đóng gói xong rau và thịt đưa cho Nhiễm Nhị, vui vẻ nói: "Một trăm lẻ bảy đồng tám hào, bớt cho cô làm tròn, một trăm lẻ bảy!"
Nhiễm Nhị khóe mắt cong cong, mỉm cười nhu thuận với ông chủ, "Ông chủ, ông đẹp trai thế này vừa nhìn đã biết là người rất biết làm ăn, nếu đã làm tròn thì phải là một trăm đồng mới đúng chứ nhỉ?"
"Được được được! Một trăm thì một trăm!" Ông chủ được khen trong lòng vui như hoa nở, sảng khoái đồng ý.
"Cảm ơn ông chủ!"
Ông chủ nhìn Lâm Trạm chép miệng, giơ ngón cái biểu thị tán dương: "Chàng trai à, cậu khéo chọn vợ đấy, vừa đẹp người lại vừa khéo ăn khéo nói, còn biết lo toan cuộc sống nữa! Có phúc, có phúc to rồi!"
Nhiễm Nhị bỗng đỏ mặt, cắn cả vào miệng, ông chủ này sao lại ăn nói linh thế không biết, cô ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-trung-tim-anh/2601837/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.