Chỉ vừa mới có sáu giờ chiều hơn, mà trời đã tối hẳn rồi, khi gần nói chuyện xong, Lâm Trạm lấy chìa khoá xe ra nhấn một cái, chiếc xe SUV màu trắng trong bãi giữ xe liền sáng đèn lên, nhờ vào ánh sáng của bóng đèn, anh bỗng nhiên nhìn thấy một cô gái đang đứng ở phía đối diện. 
Lâm Trạm nói chuyện với người trong điện thoại xong thì cất điện thoại đi, Nhiễm Nhị chạy ào về phía anh từ sau lưng, như là muốn đón xe, nóng lòng nhìn về phía dòng xe đang đi qua lại. Bên cạnh của cô còn có một người đàn ông, cũng đã lớn tuổi, đầu tóc đã dần bạc trắng. 
Anh vừa định chạy qua đó, Lạc Cẩn Viện đã đuổi theo anh từ phía sau, cô ta còn hét lớn tên của anh. 
Nhiễm Nhị lúc này đang chờ đón xe taxi, cô còn tưởng rằng mình nghe lầm, tối khuya như vậy lại còn đang ở trước sân của bệnh viện, nhưng lại liên tục nghe thấy có người đang gọi tên "Lâm Trạm" 
Cô lắng tai nghe kỹ, tổng cộng là ba lần. Âm thanh ấy cứ vang vọng trong không khí, cứ liên tục vọng lại đến chói cả tai. 
Chẳng lẽ là có người cùng họ cùng tên? Nhiễm Nhị lắc đầu cảm thấy kỳ lạ, nhìn thấy cách đó vài mét là Lâm Trạm đang trừng mắt nhìn Lạc Cẩn Viện một cách đầy phản cảm, cô liền không dám tin vào mắt của mình mà xoa xoa cặp mắt vài cái. 
Vẫn là hai người này. 
Sau đó, cô còn tưởng chỉ là ảo giác thì bỗng Lâm Trạm bước về phía 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-trung-tim-anh/2601826/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.