Bây giờ đến lượt Xuân Sướng xử lý củ khoai lang nóng phỏng tay này, cô vô cùng hưng phấn, vội vàng nâng điện thoại.
Sợ cô ấn nhận, Sầm Căng lạnh mặt cảnh cáo: "Không cho phép nhận! Không được làm ra hành vi phản bội tổ chức!"
"Đã biết đã biết, tớ xem xem còn không được sao, " Xuân Sướng nhận mệnh, bật người khỏi sô pha, cẩn thận xem xét: "Đây không phải số cũ của cậu sao, cho Lí Vụ đệ đệ dùng?"
"Ừm, " Sầm Căng ngả người về sau: "Điện thoại cũng là của tớ năm ngoái."
Điện thoại còn đang rung lên giữa những ngón tay của Xuân Sướng: "Làm sao cậu ấy biết số của tớ?"
Sầm Căng nói: "Trước đó tớ lưu cho cậu ấy bốn phương thức liên hệ, người cuối cùng chính là cậu."
"Đệt, dựa vào cái gì mà tớ là cuối cùng." Xuân Sướng khó chịu.
Sầm Căng nghiêng đầu: "23 là ba mẹ chị em tớ."
"À..." Xuân Sướng lúc này mới vừa lòng cười: "Đứa nhỏ này còn rất thông minh nha, không liên hệ được với cậu, còn biết gọi cho bạn của cậu."
Sầm Căng tim đập nhanh, hậu tri hậu giác: "Cậu ấy sẽ không gọi điện cho ba mẹ tớ đi."
Xuân Sướng cười ha ha: "Rất có có thể nha."
"Không nói nên lời, " Sầm Căng lắc đầu: "Vừa hay giờ này ba mẹ tớ đã tắt máy ngủ rồi."
Xuân Sướng không nhịn được cười: "Chẳng lẽ không phải cậu rời nhà trốn đi lại không nói gì?"
Hai người trò chuyện, cuộc gọi thứ hai của Lí Vụ cũng đến.
Xuân Sướng không có cách nào, ngồi trở lại sô pha, cầm điện thoại đang kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-ho-diep/526350/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.