Hai túi nước, truyền gần bốn tiếng đồng hồ, Sầm Căng cũng đi cùng Lý Vụ cả buổi sáng.
Bởi vì sử dụng Dexamethasone có thể hạ sốt nhanh, nên gần trưa, Sầm Căng gọi y tá đến kiểm tra, nhiệt độ cơ thể của Lý Vụ đã trở lại bình thường.
Sầm Căng thở phào nhẹ nhõm, nhét máy tính xách tay vào túi, hỏi cậu buổi sáng đã ăn gì chưa.
Lý Vụ định lắc đầu, sau đó lập tức dừng lại, đổi thành gật đầu.
Sầm Căng liếc cậu, vẻ mặt hiểu rõ: “Rốt cuộc là đã ăn chưa?”
“Chưa.” Lần này cậu thành thật thẳng thắn.
Sầm Căng nói: “Tôi xuống lầu mua chút đồ ăn cho cậu, cậu chờ tôi ở đây, đừng quên xem bình truyền dịch, sắp hết rồi.”
Lý Vụ gật đầu: “Được.”
Sầm Căng đứng dậy rời đi.
Vóc dáng người phụ nữ mảnh khảnh yểu điệu, động tác nhanh như gió. Lý Vụ nhìn theo tới khi cô rẽ ra khỏi cửa thủy tinh, mới nhếch khóe môi. Ai ngờ cô đột nhiên quay mặt lại, quét mắt nhìn cậu.
Lý Vụ rời mắt cực nhanh, một hồi lâu sau mới nhìn thẳng về phía trước. Giờ phút này, trong hành lang đông như trẩy hội, làm gì còn thấy bóng dáng Sầm Căng nữa.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến Việc Lý Vụ tiếp tục vui vẻ, bởi vì cậu biết Sầm Căng vẫn sẽ trở về. Cậu rũ mắt nhìn nước thuốc từng giọt từng giọt thấm vào mạch máu, cầu nguyện nó có thể chậm lại một chút, cũng hy vọng nó có thể nhanh hơn một chút. Tâm tình cậu phức tạp mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-ho-diep/2097365/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.