Vương Doãn Mạt bị sặc khói thuốc ho đến hai mắt đỏ lên. Cô hướng hai mắt nhìn về phía Hạ Thương ngồi trên giường. 
Hạ Thương nhìn thấy Vương Doãn Mạt thì không tin vào mắt mình. 
"Mạt Mạt?" 
Anh thấp giọng gọi cô một tiếng. 
ĐÀO ĐÀO: bắt đầu từ chương này Đào sẽ đổi cách xưng hô của Doãn Mạt với Hạ Thương nhé. 
"Em đến rồi..." 
Vương Doãn Mạt tiến lại gần giường bệnh của Hạ Thương. Giây phút này, cô muốn chạm vào người anh, bao nhiêu nhớ nhung của những ngày qua không sao tả được. 
Hạ Thương nhìn xuống chân mình thật lâu không có bất kì biểu hiện gì. 
Vương Doãn Mạt đã đến chổ anh, cô đưa mắt nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới, nhận thấy anh không bị thương bất kì chổ nào ngoài chân thì cũng thở phào một hơi. 
"Hạ Thương, anh không muốn ôm em sao?" 
Thấy Hạ Thương vẫn không nói lời gì nữa, Vương Doãn Mạt đành phải mở lời trước. 
Hạ Thương nghe vậy thì nâng mắt lên nhìn cô, anh thở dài một hơi sau đó dang tay ra hướng về phía cô. 
Vương Doãn Mạt mỉm cười, cúi người ôm lấy anh. 
Hạ Thương cũng ôm lấy Vương Doãn Mạt, tay xoa nhẹ trên tấm lưng nhỏ của cô. 
"Mạt Mạt, anh rất nhớ em, nhớ đến phát điên" 
Hạ Thương thấp giọng nói. Ánh mắt của anh hiện tại ôn nhu đến lạ thường. 
Vương Doãn Mạt tựa đầu lên vai anh, im lặng hưởng thụ sự nuông chiều quen thuộc. 
"Hạ Thương, chúng ta kết hôn đi" 
Bỗng nhiên Vương Doãn Mạt trở nên nghiêm túc, cô rời khỏi lồng ngực Hạ Thương, nhìn thẳng vào mắt anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421269/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.