"Đồ điên đó, lúc nảy mình muốn đánh cho cô ta một trận"
Kiều Dĩnh xoắn tay áo lên cao, hậm hực bước đi.
"Ừm, đúng là điên thật"
Lâm An Hạ bên cạnh cũng đồng tình mà gật gật đầu đáp.
"Mạt Mạt nhà chúng ta tài giỏi đến như vậy, bảo mua thành tích là mua thế nào, con m* nó điên mất thôi"
Kiều Dĩnh nhìn sang cô bạn cùng phòng lạnh lùng của mình rồi tức giận nói.
"Bỏ đi"
Vương Doãn Mạt xua xua tay, cô không để ý đến những chuyện vặt vãnh này của bọn nữ sinh trường mình.
"Đi thôi, chúng ta đi uống nước. Hôm nay mình mời"
Kiều Dĩnh búng tay một cái rồi kéo hai cô bạn của mình rời đi.
Hạ Thương bên kia trở lại nhà ăn thì được bạn bè của mình kể lại chuyện xảy ra với Vương Doãn Mạt lúc nảy.
Anh mang khí thế muốn đánh người đi tìm bọn An Mỹ Linh.
Đám người An Mỹ Linh nghe Hạ Thương tìm đến thì vô cùng phấn khích.
An Mỹ Linh còn cố ý lấy gương và son ra chỉnh chu lại tóc tai của mình.
"A Thương, anh tìm em có chuyện gì à?"
Tuy An Mỹ Linh lớn tuổi hơn Hạ Thương nhưng cô ta xưng hô quái dị như vậy.
Ánh mắt Hạ Thương sắc bén lướt qua gương mặt của An Mỹ Linh trong mắt anh toàn là sự khinh bỉ.
"Tôi cho phép cô gọi như vậy sao?"
Một câu nói không có hơi ấm của Hạ Thương khiến khuôn mặt đang nũng nịu ngại ngùng của An Mỹ Linh thoáng chốc liền cứng đờ.
"Vương Doãn Mạt là người của tôi. Tôi thích cô ấy. Sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421258/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.