"Hạ Thương, em mau chuyển chổ ngồi. Không được làm phiền trò Doãn Mạt"
Thầy chủ nhiệm vào lớp liền thấy Hạ Thương nằm dài xuống bàn nhìn Vương Doãn Mạt không chớp mắt nên lên tiếng nhắc nhở.
"Em có làm gì đâu thầy?"
Hạ Thương nghe tin thầy chủ nhiệm muốn chuyển chổ mình thì nhảy dựng lên.
"Mau ngồi ngay ngắn lại"
Thầy chủ nhiệm cau mày nhìn Hạ Thương.
"Cậu bớt trả treo đi"
Vương Doãn Mạt nghiêng đầu lườm Hạ Thương một cái.
"Vâng vâng"
Hạ Thương ngoan ngoãn gật đầu, anh đưa tay lục lọi balo lấy sách vở ra chuẩn bị cho tiết học.
Cả tiết học hôm đó, Hạ Thương nằm dài ra bàn nghe giảng, trong tập không có lấy một chữ. Viết còn chưa động lên giấy.
"Mạt Mạt, đi ăn thôi"
Nghe tiếng trống báo hết giờ, anh liền vui vẻ bật dậy cười một cái nhìn sang Vương Doãn Mạt rồi kéo cô rời đi.
"Hai người dính nhau như vậy. Định khi nào mới chịu công khai mối quan hệ đây?"
Một vài người bạn trong lớp đi ngang qua thấy Vương Doãn Mạt và Hạ Thương ngồi cạnh nhau trong căn tin thì cất giọng hỏi.
Hạ Thương và Vương Doãn Mạt đồng thời đưa mắt nhìn nhau nhưng không ai nói gì.
Rõ ràng trong mắt cả hai đều có nhau, đối xử với nhau như người yêu nhưng lại chưa ai mở lời thế nên mối quan hệ mập mờ này cứ tiếp tục diễn ra như thế.
Nhìn nhau thật lâu, rốt cuộc Vương Doãn Mạt cũng dời mắt đi trước.
Hạ Thương cũng rơi vào im lặng, anh cụp mắt nhìn xuống đĩa cơm trên bàn như suy nghĩ điều gì đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421256/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.