Sáng hôm sau, khi Vân Dao tỉnh dậy xuống lầu thì Thẩm Gia Hứa cùng hai anh lớn vừa mới đi chạy bộ về. 
Thẩm Gia Hứa nhìn thấy Vân Dao thì lộ ra một nụ cười vô cùng ôn nhu. 
"Mau vào ăn sáng" 
Vân Dao cất giọng gọi. 
Ăn xong, Vân Dao kéo Thẩm Gia Hứa ra ngoài vườn đi dạo. 
"Người hôm qua là một người bạn mà em biết từ nhỏ, tuy nhiên em không có bất cứ thứ tình cảm gì dành cho anh ta cả....." 
Vân Dao vừa đi vừa giải thích một hồi, kể ra hàng loạt chuyện từ nhỏ tới lớn không thiếu một chữ. 
Khi quay sang chỉ thấy Thẩm Gia Hứa cười nhẹ một cái. 
"Anh tin em mà" 
Bỗng nhiên Thẩm Gia Hứa vươn tay xoa đầu cô gái nhỏ trước mặt. 
"Vậy thì tốt rồi, em chỉ không muốn anh để trong lòng chuyện này" 
Vân Dao thở ra một hơi thoải mái. 
"Ngày mai chúng ta trở về Hải Thành nhé, Tiểu Ngưng bụng to vậy rồi, để em ấy một mình ở nhà không tốt" 
Sang ngày thứ hai, Vương Đình Hi đã trở về Quân Khu, anh muốn cô cùng đi với mình nhưng cô một mực không chịu. 
"Được, đều nghe em" 
Thẩm Gia Hứa khom người đặt một nụ hôn lên trán Vân Dao. 
Một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt qua nhưng lại khiến tim Vân Dao ấm áp khôn nguôi.... 
ĐÀO ĐÀO: chài ơi cặp này dễ thương voãi luôn, A Hứa của tui nay ra dáng người đàn ông có gia đình quá i. 
Sở Vân Dung cũng có ý định ngày mai trở về, bà không muốn để Thẩm Lạc Ngưng một mình. 
Vân Dao vẫn chưa kịp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421226/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.