Bên phía Justin, sau khi anh hay tin thân phận của Thẩm Lạc Ngưng lộ ra thì vô cùng tức giận.
Chắc hẳn anh đã đoán ra được là ai làm, liền một mạch đi thẳng tới phòng Trần Phu Nhân.
Nhưng bà ta đã kéo theo Lăng Chi cùng bỏ trốn.
"Chết tiệt"
Justin gầm một tiếng. Hắn lấy điện thoại ra gọi cho Trần Phu Nhân.
Bên kia vậy mà lại bắt máy.
"Bà nên nhớ, tro cốt của ông ta vẫn nằm trong tay tôi. Bà đụng đến một sợi tóc của Thẩm Lạc Ngưng thì chờ đợi tôi đem tro cốt của ông ta ném xuống biển cho cá ăn"
Justin tuy tức giận nhưng lời nói ra vẫn vô cùng rõ ràng, bình tĩnh.
"Mày dám....."
Trần Kim Uyên bên kia tức đến đỏ mặt. Sao bà lại quên mất được chuyện tro cốt của cha hắn vẫn còn nằm trong tay hắn chứ?
Cật lực thật lâu, dùng hết những quan hệ trong hắc đạo để tìm kiếm tro cốt của ông ấy đến nay đã mấy năm vẫn chưa có hồi âm.
"Có chuyện gì mà Justin tôi chưa dám sao?"
Justin cười lạnh một tiếng.
"Bà trốn cho kĩ, đừng để tôi tìm ra"
Justin biết Trần Phu Nhân là cái tên được nhiều người trong hắc đạo biết đến. Tuy bà ta không ra mặt nhưng vẫn có một số người vô cùng kính trong khi nghe đến tên bà ta.
Tất nhiên, vì vậy mà bà ta sẽ được nhiều người chứa chấp, muốn tìm thấy cũng thật sự rất khó.
Justin quăng điện thoại sang một bên, rút trong túi ra một điếu thuốc châm ngòi.
"Điều động thêm người, bảo vệ thật tốt Thẩm Lạc Ngưng" Ra lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421222/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.