Hôm nay Sở Vân Dung ra ngoài tụ tập cùng người đàn bà lúc trước.
Cả hai hẹn nhau ở một quán cà phê nọ.
"Chị Dung, tôi nghe nói Ý Thi nó ở trong ngục giam bị ức hiếp"Người đàn bà cất giọng.
Sở Vân Dung nghe đến tên Ý Thi thì ánh mắt khẽ động.
"Chị có muốn đi thăm nó không?"
Từ lúc Thẩm Ý Thi bị giam giữ đến tận bây giờ cả nhà vẫn không cho bà biết nơi mà cô ta bị giam giữ.
Sở Vân Dung là người mềm lòng, bà rất dễ bị lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ. Huống chi trong người bà lại có bệnh, không thể làm kích động thêm nữa.
"Không cần"Sở Vân Dung lắc đầu, kiên quyết trả lời.
"Dù sao cũng từng có công ơn sinh dưỡng với con bé. Chị...."
Người đàn bà cố tính nhắc tới Thẩm Ý Thi trước mặt Sở Vân Dung.
"Tôi còn có việc, tôi về trước nhé" Nhận ra sự bất thường của người trước mặt, Sở Vân Dung tìm cớ đi trước.
Người đàn bà sau khi Sở Vân Dung rời đi thì cong môi cười.
Bà ta chắc chắn sau khi mình đi Sở Vân Dung sẽ quay lại đây lần nữa nên liền đặt một tờ giấy nhỏ ghi địa chỉ nơi giam giữ Thẩm Ý Thi vào rồi rời đi.
Đúng như dự đoán, bà ta vừa đi thì Sở Vân Dung quay lại. Bà tới bàn tìm kiếm thì thấy một tờ giấy nhỏ, liền cất vào túi sách rồi quay về.
Trở về Đại Viên mà tinh thần vẫn còn hơi mông lung.
"Mẹ, mẹ đi gặp người bạn kia sao?"
Thẩm Lạc Ngưng thấy Sở Vân Dung từ khi trở về liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421220/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.