"Làm gì....làm gì có chứ. Đừng nói là anh để ý lời nói của Đồng Đồng nhé"
Thẩm Lạc Ngưng nghe được lời nói của anh thì khoé môi giật giật.
Vương Đình Hi gật gật đầu.
"Không có, chồng em rất đẹp trai, vô cùng đẹp trai"
Thẩm Lạc Ngưng đứng dậy, vươn hai tay ra xoa xoa mặt Vương Đình Hi.
Vương Đình Hi từ trên cao nhìn xuống, thấy rõ được từng sợi lông mi vừa cong lại dài của Thẩm Lạc Ngưng.
Anh đưa tay siết nhẹ eo cô một cái kéo cô vào trong lòng. Đặt lên trán cô một nụ hôn.
Nhiều người đi qua thấy cảnh tượng này thì vô thức quay đầu lại nhìn một lần nữa.
Tối đó, cả hai nằm trên giường. Thẩm Lạc Ngưng cả người dán vào lồng ngực của Vương Đình Hi.
"Đình Hi, anh....không thích có con sao?"
Thẩm Lạc Ngưng ngập ngừng, cuối cùng cũng mạnh dạn hỏi Vương Đình Hi về vấn đề này.
Vương Đình Hi nghe Thẩm Lạc Ngưng hỏi vậy thì nhíu mài nhìn sang cô.
"Sao vậy em? Suy nghĩ gì vậy?"
"Chỉ là, em thấy anh dường như không để tâm quá để chuyện con cái"
"Không có, quả thực anh có hơi hờ hững với việc em mang thai nhưng không phải là anh không thích"
Vương Đình Hi nắm lấy bàn tay đang vô thức siết chặt của Thẩm Lạc Ngưng.
Anh nhận ra cô đang căng thẳng.
"Chỉ là, anh vẫn chưa sẵn sàng...lúc trước, mẹ anh lúc sinh anh đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, gọi là khó sinh..."
Vương Đình Hi vô tình bóp mạnh vào tay Thẩm Lạc Ngưng sau khi nói xong.
Thẩm Lạc Ngưng nghe đến đây thì thở phào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421217/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.