Thẩm Lạc Ngưng đưa đôi mắt vô cảm nhìn về phía sau, cô tiếp tục tăng tốc cho xe đâm xuống biển. 
Khoảnh khắc chiếc xe lao với tốc độ như điên nhào xuống lòng biển. Tim Vương Đình Hi như khựng lại môt nhịp. 
"THẨM LẠC NGƯNG" 
Chiếc xe trong phút chốc chìm xuống lòng biển. Vương Đình Hi mặc kệ tất cả lái xe thẳng xuống theo Anh nhảy khỏi xe, điên cuồng tìm kiếm Thẩm Lạc Ngưng. 
"Thẩm Lạc Ngưng, em mau chòi lên cho anh" Vương Đình Hi mất đi lý trí. 
Khi Thẩm Gia Hứa tới nơi, chỉ thấy Vương Đình Hi đang như người điên mà tìm kiếm em gái mình. 
"Vương Đình Hi. Tiểu Ngưng đâu?" Thẩm Gia Hứa hét lên. 
"Cô ấy lái xe đâm thẳng xuống biển rồi" 
Vương Đình Hi vô thức, chậm rãi lết thân xác ướt đẫm đi vào bờ. Tới nơi, cả người anh đổ sụp xuống, nằm bất động. 
Thẩm Gia Hứa cho người tới tìm kiếm khắp bờ biển, sau đó anh đưa Vương Đình Hi về bệnh viện. 
Sở Vân Dung đau lòng đến không chịu được, hiện tại bà chỉ biết khóc. 
Thẩm Khiêm biết tin thì liền xin phép rời khỏi quân khu quay về. 
Cả nhà họ Thẩm và nhà họ Vương đều chìm trong không khí chết lặng. 
Ở bệnh viện, Vương Đình Hi tỉnh dậy liền ngồi trên giường bệnh như người mất hồn. 
"Tỉnh rồi?" Thẩm Gia Hứa hiện tại cũng không khác gì Vương Đình Hi. 
Một ngày một đêm tìm kiếm vẫn chưa thấy được bóng dáng của Thẩm Lạc Ngưng. Còn Vương Ngọc Thiên thì đã được tìm thấy, cô ta đã chết do đuối nước. 
Thẩm Gia Hứa nhìn nhìn, dường như anh nhận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421211/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.