Thẩm Lạc Ngưng nói xong thì ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Vương Đình Hi.
"Nếu anh..."Thẩm Lạc Ngưng dường như thấy được sự thất vọng trong mắt Vương Đình Hi.
Vương Đình Hi kéo tay Thẩm Lạc Ngưng, ôm cô vào lòng.
"Có phải đã chịu khổ rất nhiều không?" Vương Đình Hi xoa xoa tấm lưng nhỏ của Thẩm Lạc Ngưng.
Thẩm Lạc Ngưng nghe Vương Đình Hi nói vậy thì mở to hai mắt, anh không bài xích cô sao?
"Đây là lý do khiến em trở nên sắt đá như vậy?" Vương Đình Hi tựa đầu vào vai Thẩm Lạc Ngưng.
"Anh không tức giận?" Thẩm Lạc Ngưng vỗ vỗ vai Vương Đình Hi hỏi.
"Hà cớ gì phải tức giận? Em là người rất lương thiện"Vương Đình Hi vỗ vỗ nhẹ vào tay Thẩm Lạc Ngưng.
Sau khi nghe cô nói, mình là sát thủ. Vương Đình Hi thật sự rất đau lòng, anh đau lòng vì biết, một khi vào căn cứ huấn luyện đó thân thể, tinh thần đều bị thương tổn....mà đau lòng thay, năm đó Thẩm Lạc Ngưng chỉ mới là cô bé 14,15 tuổi....
Khoảnh khắc này làm Thẩm Lạc Ngưng thật sự rung động. Hiện tại cô biết, mình đã chọn đúng người rồi...
"Vương Đình Hi..." Thẩm Lạc Ngưng khẽ gọi.
"Anh nghe..."Vương Đình Hi ôn nhu trả lời.
"Em yêu anh" Thẩm Lạc Ngưng lần này thật sự rung động rồi.
"Anh cũng yêu em" Vương Đình Hi bỗng dưng được tỏ tình thì cô cùng vui vẻ.
"Bà Xã. Tặng quà sinh nhật cho anh đi" Vương Đình Hi dụi mặt vào hõm cổ của Thẩm Lạc Ngưng.
"Chẳng phải đã có người tổ chức cùng tặng quà sinh nhật cho anh sao?" Thẩm Lạc Ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421174/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.