Hí anh em>< Đào đây~~ 
Nay được nghỉ ht ngày nên bão chap nka>< 
Thẩm Lạc Ngưng nghe được lời của Vương Đình Hi thì cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà bật khóc. 
"Ngẩng đầu, nhìn anh" Vương Đình Hi ra lệnh. 
Thẩm Lạc Ngưng nâng đôi mắt đầy nước nhìn Vương Đình Hi. 
"Ngốc. Anh luôn tin em. Khóc gì chứ?" Vương Đình Hi kéo Thẩm Lạc Ngưng vào lòng mình. 
"Em xin lỗi nhưng em không khống chể được cảm xúc của mình" Thẩm Lạc Ngưng nức nở nói. 
Ngoại trừ lần Thẩm Lão Phu Nhân mất thì đây là lần thứ hai cô khóc như vậy. 
"Em mau đi đi. Để bọn Lục Thành nhìn thấy sẽ không hay" Vương Đình Hi vẫn ôm Thẩm Lạc Ngưng chưa buông cô ra. 
Thẩm Lạc Ngưng chợt nhớ ra vết thương trên tay của Vương Đình Hi thì nhanh chóng rời khỏi lồng ngực anh. 
Thẩm Lạc Ngưng kiểm tra tay Vương Đình Hi một lượt, xác định không nghiêm trọng nhiều thì mới yên tâm. 
"Em dìu anh một đoạn" Trên người Vương Đình Hi ngoài vết thương ở tay thì những vết thương khác trên cơ thể cũng nặng không kém. 
Vương Đình Hi im lặng để coi dìu mình. 
Khi bọn Lục Thành đến thì Thẩm Lạc Ngưng đã rời đi. 
"Andrew. Mình tạm chia tay ở đây. Anh cùng Lục Tiểu Hy đưa Ady đi chữa trị trước" Thẩm Lạc Ngưng gặp được Andrew thì cất giọng. 
"Chuyện đó, em cẩn thận chút. Cần gì thì cứ liên lạc cho anh" Andrew gật gật đầu. 
Thẩm Lạc Ngưng tạm biệt Andrew sau đó đặt vé máy bay, bay thẳng về Dung Thành nước T. 
Cô không trở về Đại Viên hay Cầm Viên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421171/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.