Thẩm Lạc Ngưng ăn cơm xong quay trở về căn hộ Đế Đô.
Hiện giờ cô đang ôm tay đứng hóng gió ngoài ban công của căn hộ.
Gió lạnh thổi vào da thịt cô nhưng Thẩm Lạc Ngưng lại dường như không thấy lấy. Cô đứng thật lâu, chẳng biết đang suy nghĩ gì.
Bỗng dưng điện thoại reo lên. Là Vương Đình Hi gọi về.
"Em nghe" Thẩm Lạc Ngưng nhấc máy. Âm thanh ôn nhu truyền vào điện thoại đi đến đầu dây bên kia.
"Bà Xã...." Vương Đình Hi khẽ gọi.
"Đình Hi? Làm sao thế?" Nghe thấy thanh âm của Vương Đình Hi. Thẩm Lạc Ngưng khẽ hỏi.
"Không có gì. Chỉ là có chút nhớ em" Vương Đình Hi lại nói tiếp.
Hiện giờ anh đang ở một mình. Nếu để người khác nghe được lời này của anh nói với Thẩm Lạc Ngưng không biết sẽ phản ứng ra sao.
"Anh đã ăn gì chưa?" Thẩm Lạc Ngưng lại hỏi.
" Anh ăn rồi. Em đã ăn gì chưa?"
" Chiều nay em sang Đại Viên chơi, ăn tối ở đó rồi" Thẩm Lạc Ngưng ngoan ngoãn trả lời.
" Đã uống sữa chưa?" Vương Đình Hi chất vấn.
Thẩm Lạc Ngưng theo thói quen nhìn vào phòng bếp. Hôm nay cô vẫn chưa uống sữa.
" Một lát em liền đi hâm nóng rồi uống"
"Sắp đến sinh thần của Ông Nội. Lần này chắc anh sẽ không quay về được" Vương Đình Hi nói, giọng anh có chút luyến tiếc. Thật muốn quay về nhà gặp Cô Vợ Nhỏ của mình.
"Không sao. Mọi việc em đều lo được. Yên tâm nhé"
"Ừm. Em nghỉ ngơi sớm đi. Nhớ uống sữa đó" Vương Đình Hi lại dặn dò Thẩm Lạc Ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421152/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.