Ngày lại qua ngày. Cuộc sống Thẩm Lạc Ngưng vẫn trôi qua bình yên. Hôm nay cô đang có giờ trên lớp bỗng nhiên nhận được điện thoại của Thẩm Lão Gia. Cô tức tốc chạy xuống cổng trường có xe Thẩm Gia Hứa đang đợi.
"Anh Hai. Bà Nội sao rồi" Thẩm Lạc Ngưng thở hồng hộc, mở cửa lên xe ngồi.
" Ông vừa gọi bảo Anh đến trường đón Em. Anh từ công ty chạy qua. Vẫn chưa biết tình hình bên đó." Sau khi Thẩm Lạc Ngưng lên xe Thẩm Gia Hứa liền đạp ga phóng xe nhanh về Bệnh Viện Quân Y Thành Phố.
Bệnh Viện Quân Y Thành Phố.
Thẩm Lạc Ngưng cùng Thẩm Gia Hứa chạy như bay đến chổ Thẩm Lão Gia đang đứng.
" Ông Nội?" Thẩm Lạc Ngưng vừa thở vừa nói.
" Tiểu Ngưng. Cháu ngồi nghĩ một lát. Bà cháu không sao. Hôm nay bỗng dưng Bà ấy hôn mê thật lâu. Ông gọi không được nên đành đưa Bà ấy vào viện." Thẩm Lão Gia thấy Cháu Gái lo lắng thì an ủi.
Thẩm Lạc Ngưng nghe vậy thì im lặng không nói gì. Lúc nảy cô thật sự sợ Bà xảy ra chuyện.
Cả nhà cùng ngồi ngoài phòng cấp cứu chờ Bác Sĩ ra. Một lúc sau, cửa phòng cấp cứu mở ra, Bác Sĩ lần lượt bước ra. " Hiện Thẩm Lão Phu Nhân đã ổn. Nhưng chỉ là sợ không qua được năm nay. Người nhà nên...chuẩn bị tinh thần" Một Bác Sĩ nhẹ giọng nói.
Thẩm Lạc Ngưng nghe được lời này thì ánh mắt khẽ loạn.
Thẩm Lão Gia gật gật đầu tỏ ý đã biết. Ông dựa vào người Thẩm Gia Hứa.
" Ông Nội. Ngồi xuống một lát" Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/274066/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.