" Chị mới từ nước ngoài về. Xa Mẹ hơi lâu nên khi gặp lại Mẹ có vài phần thân thiết hơn em. Nếu điều đó làm em khó chịu thì Chị xin lỗi" Thẩm Ý Thi nói lời xin lỗi nhưng thật ra lại mang ý khoe khoang. Ý cô ta là mặc dù cô ta có ở đây hay không thì Mẹ và cô ta vẫn thân thiết hơn nhiều so với Thẩm Lạc Ngưng. 
" Ừm? Nói xong rồi?" Thẩm Lạc Ngưng lạnh nhạt đáp 
" Em tha lỗi cho chị? Được không?" Thẩm Ý Thi chân thành cầu xin. 
" Xin lỗi hay không xin lỗi đối với tôi không quan trọng. Đi đây" Thẩm Lạc Ngưng dứt lời liền quay người rời đi không thèm để ý tới nét mặt của Thẩm Ý Thi vô cùng khó coi. 
Cổng Đại Viên 
" Anh Hai. Lúc nảy anh không nên nóng giận với Mẹ" Thẩm Lạc Ngưng vừa lên xe liền nói vài câu với Thẩm Gia Hứa. 
" Lúc đó anh quả thực có chút nóng giận. Quay về sẽ nhận lỗi với Mẹ sau. Còn về phần Thẩm Ý Thi đừng có mơ. Cô ta là cái thá gì chứ?" Thẩm Gia Hứa nhắc tới Thẩm Ý Thi thì có vài phần tức giận. Anh vốn dĩ là không thích Thẩm Ý Thi nhưng vì là người một nhà với nhau nên anh không thể hiện ra mặt. Nay cô ta lại dám để Em Gái Cưng của anh ăn chân gà. Hỏi anh làm sao không tức giận ra mặt được. 
" Cảm ơn anh. Em rất vui" Thẩm Lạc Ngưng thật sự rất vui vì có người ra mặt giúp mình. Quả thực chuyện này rất nhỏ, chẳng đáng là bao nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/274060/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.