Vương Doãn Mạt lịch sự cười chào hỏi.
“Em dâu năm nay bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?”
Anh Cả Viên Thương nghiêng đầu hỏi thăm.
“23 ạ”
Vương Doãn Mạt nhìn lên đáp.
“Đã bảo là hai đứa nhóc nó cùng tuổi”.
Chương Diên gắp một miếng thức ăn bỏ vào chén rồi nói.
“Cô Vương đây còn trẻ như vậy, hiện tại cô đang làm nghề gì vậy?”
Bỗng nhiên một giọng nữ cất lên, là Ôn Lan hỏi chuyện.
Vương Doãn Mạt hứng thú nâng mắt lên nhìn cô ta, không vội trả lời.
Mọi người trên bàn ăn đều ngưng cười, ai ngu mới không biết câu hỏi này mang ý tứ thăm dò hơn là hỏi thăm.
“Học công nghệ thông tin, hiện tại vẫn ăn không ngồi rồi chưa có việc làm”.
Vương Doãn Mạt lúc này mới mở miệng trả lời.
Khi cô trả lời xong, Vương Doãn Mạt nhận ra được ý tứ xem thường của Ôn Lan thông qua nét mặt của cô ta.
“Tôi cũng giống em ấy”.
Hạ Thương không nhanh không chậm cất giọng.
Vương Doãn Mạt quay sang nhếch môi cười với Hạ Thương.
“Mọi người cứ tiếp tục, em ra ngoài một lát”.
Vương Doãn Mạt biết khi mình còn ngồi ở đây, mọi người sẽ không mở miệng nói chuyện thoải mái.
Sau bữa tiệc, ai trở về nhà nấy.
“Bên phía công ty thế nào rồi anh?”
Vương Doãn Mạt vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt. Cô ngồi xuống bàn trang điểm chuẩn bị sấy tóc.
“Cần vào chợ đen mua một ít thông tin về phía bên công ty Hạ Chính.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/2544987/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.