Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 CHƯƠNG 163 CHƯƠNG 164 CHƯƠNG 165 Chương 166 Chương 167
Chương sau
Vương Doãn Mạt lịch sự cười chào hỏi. “Em dâu năm nay bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?” Anh Cả Viên Thương nghiêng đầu hỏi thăm. “23 ạ” Vương Doãn Mạt nhìn lên đáp. “Đã bảo là hai đứa nhóc nó cùng tuổi”. Chương Diên gắp một miếng thức ăn bỏ vào chén rồi nói. “Cô Vương đây còn trẻ như vậy, hiện tại cô đang làm nghề gì vậy?” Bỗng nhiên một giọng nữ cất lên, là Ôn Lan hỏi chuyện. Vương Doãn Mạt hứng thú nâng mắt lên nhìn cô ta, không vội trả lời. Mọi người trên bàn ăn đều ngưng cười, ai ngu mới không biết câu hỏi này mang ý tứ thăm dò hơn là hỏi thăm. “Học công nghệ thông tin, hiện tại vẫn ăn không ngồi rồi chưa có việc làm”. Vương Doãn Mạt lúc này mới mở miệng trả lời. Khi cô trả lời xong, Vương Doãn Mạt nhận ra được ý tứ xem thường của Ôn Lan thông qua nét mặt của cô ta. “Tôi cũng giống em ấy”. Hạ Thương không nhanh không chậm cất giọng. Vương Doãn Mạt quay sang nhếch môi cười với Hạ Thương. “Mọi người cứ tiếp tục, em ra ngoài một lát”. Vương Doãn Mạt biết khi mình còn ngồi ở đây, mọi người sẽ không mở miệng nói chuyện thoải mái. Sau bữa tiệc, ai trở về nhà nấy. “Bên phía công ty thế nào rồi anh?” Vương Doãn Mạt vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt. Cô ngồi xuống bàn trang điểm chuẩn bị sấy tóc. “Cần vào chợ đen mua một ít thông tin về phía bên công ty Hạ Chính. Anh muốn nhắm vào công ty của ông ta trước tiên”. Hạ Thương khập khiễng đi đến cầm máy, sấy tóc cho cô. “Em có một người bạn làm việc ở chợ đen. Để em liên lạc thử”. Vương Doãn Mạt nghe vậy thì chợt nhớ tới một người quen đã lâu không liên lạc. “Phiền em rồi”. Hạ Thương véo má Vương Doãn Mạt một cái rồi cảm kích nói. “A Thương, em hỏi anh”. Vương Doãn Mạt bỗng nhiên nghiêm túc khác thường, cô quay sang nhìn Hạ Thương. “Ừm?” “Có phải bên phía Hạ Chính vẫn còn khúc mắc gì khiến anh không thể thẳng tay triệt để ông ta?” Vương Doãn Mạt nhận ra Hạ Thương vẫn nương tay với Hạ Chính. Hạ Thương nghe vậy thì khựng lại động tác sấy tóc. “Mẹ anh, bà ấy vẫn còn ở nhà chính.” Hạ Thương thở dài một hơi rồi đáp “Tâm lý bà ấy không được tốt”. Sợ cô không hiểu, anh giải thích thêm. Vì tâm lý bà không được tốt nên anh vẫn chưa có cơ hội. Vương Doãn Mạt nghe vậy thì gật gật đầu rồi trầm ngâm thật lâu. Sáng hôm sau, cô liên lạc cho một người bạn của mình. Bảo người đó đến Los Angeles một chuyến. Hạ Thương đã đến công ty nên chỉ có một mình cô ở lại biệt thự. Người bạn của cô đến rất nhanh, cô vừa liên lạc chỉ 4 tiếng sau là người đã có mặt. “Lâu rồi không gặp, khoẻ chứ?” Vừa thấy Vương Doãn Mạt, hai mắt anh sáng lên nhanh chân đến hỏi thăm. “Lục Diên, em khoẻ”. Vương Doãn Mạt mỉm cười trả lời. “Vào trong ngồi lát”. Nói xong cô quay người vào nhà trước. Lục Diên nhấc chân theo sau. “Nhà em à?” Lục Diên đảo mắt một vòng xung quanh nhà. “Của chồng em”. Vương Doãn Mạt ngồi xuống rót trà cho đối phương. “Lấy chồng khi nào? Không mời anh nữa chứ?” Lục Diên có chút kinh ngạc khi nghe Vương Doãn Mạt nói. “Cách đây không lâu”. Vương Doãn Mạt đẩy trà nóng về phía anh rồi trả lời. “Tin tức khó tiêu hoá quá”. Lục Diên vuốt vuốt bụng mình làm ra vẻ khó tin. “Nào, gọi anh đến đây làm gì?” Lục Diên quay lại chủ để chính, anh nghiêm túc hỏi Vương Doãn Mạt. “Mua tin tức.” “Em mà cũng cần mua tin tức à?” Lục Diên lườm xéo Vương Doãn Mạt. “Hạ Chính, bằng chứng ông ta ăn chặn tiền, hối lộ,… ở công ty. Càng nhiều chuyện xấu của ông ta càng tốt”. Vương Doãn Mạt thẳng thắn đưa ra yêu cầu của mình. “Ông ta chọc giận gì em à?” Lục Diên đương nhiên biết Hạ Chính. Nhà họ Hạ ở Los Angeles vô cùng có tiếng tăm. Đặc biệt là con trai Cả- Hạ Thương. “Em muốn trừ khử ông ta, càng sớm càng tốt”. Vương Doãn Mạt lạnh giọng nói. “Nhưng với những bằng chứng thế này chỉ ảnh hưởng một phần nhỏ thôi”. Lục Diên cũng thẳng thắn nói, anh sợ Vương Doãn Mạt không đấu lại Hạ Chính. Vương Doãn Mạt im lặng một hồi lâu, lúc cô ngẩng đầu lên thì Hạ Thương đang từ bên ngoài đi vào. “Anh về rồi à?” Vương Doãn Mạt đứng lên. “Ừm, xử lý xong công việc rồi”. Hạ Thương gật đầu, mắt anh đảo về phía Lục Diên đang ngồi trên ghế sofa. “À, đây là Lục Diên, một người bạn của em. Anh ấy làm việc ở chợ đen, cụ thể là Ám Dạ”. Ám Dạ: là một nơi mua bán thông tin có tổ chức, uy tín trong thế giới ngầm, Lục Diên là chủ nhân của Ám Dạ “Hạ Thiếu?”. Lục Diên nhìn thấy Hạ Thương thì nhanh chóng đứng dậy tiến đến chổ anh.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 CHƯƠNG 163 CHƯƠNG 164 CHƯƠNG 165 Chương 166 Chương 167
Chương sau