Ngày hôm sau, trời còn chưa tỏ Kỷ Cẩm đã tỉnh. Cậu ngủ vốn nông, nhưng tỉnh rồi cũng chỉ nằm trong lòng Thẩm Kình Vũ chứ không nỡ dậy.
Cậu ngắm đối phương ở khoảng cách gần, nghĩ đến chuyện mối quan hệ giữa hai người đã thay đổi mà hạnh phúc trong lòng, không kiềm chế được bắt đầu bắt chước động tác của Thẩm Kình Vũ tối hôm qua. Cậu hôn trán anh, lướt qua sống mũi rồi hôn mấy lần vào bờ môi. Trước đó không lâu cậu chỉ dám lén lút, mà nay đã có thể hôn một cách quang minh chính đại rồi!
Tâm trạng của cậu như được chắp cánh bay lên, tất cả tình cảm bị kìm nén trong lòng trước giờ như thể phun trào ra ngoài, ngọt ngào đến mức có thể tan thành nước.
Thẩm Kình Vũ bị cậu đánh thức, nói lẩm bẩm: “Mấy giờ rồi?”
Kỷ Cẩm cầm điện thoại ở đầu giường lên nhìn: “Bốn rưỡi.”
Thẩm Kình Vũ vẫn chưa ngủ đủ, giọng nói đầy vẻ uể oải: “Ngủ một lúc nữa đi.”
“Anh ngủ đi.” Nói thì nói vậy nhưng Kỷ Cẩm vốn không kiểm soát được tay mình, cách một lúc lại gảy hàng mi dày của Thẩm Kình Vũ hay dùng tay phác họa theo sống mũi anh.
Thẩm Kình Vũ không chịu được việc bị làm phiền như vậy, xoay người dùng cả tay và chân để giữ cậu lại: “Đừng nghịch nữa.”
Nửa thân dưới của anh áp sát lại, Kỷ Cẩm nhận được xúc cảm từ bên hông thì mặt như bị đốt cháy: thứ đang chào cờ buổi sáng của đàn ông chọc vào người cậu rồi…
Cậu lập tức ngoan ngoãn trở lại, không nghịch ngợm nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-ve-si-khong-xung-chuc/331023/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.