Thẩm Kình Vũ không muốn nói tiếp về vết thương cũ của mình nữa, bèn quay lại chủ đề mà tổ chương trình đưa ra.
“Hình mẫu lý tưởng như thế nào? Suy nghĩ về tình yêu mơ ước…” Thẩm Kình Vũ không hiểu lắm. “Đây toàn là những câu hỏi dành cho cậu, tôi nghĩ giúp cậu kiểu gì?”
Kỷ Cẩm nhíu mày: “Tôi không quan tâm đến việc ghi hình này lắm. Bọn họ đưa ra mấy chủ đề linh tinh như vậy tôi chả nghĩ được đâu, biết được nên nói gì… Hay là anh cứ viết dựa trên suy nghĩ của mình đi, để tôi xem có tham khảo được không.”
“…” Đây là kỳ thi của học sinh trung học hay sao? Cái này cũng chép bài được à?
“Chuyện này… để chị An vẫn hơn chứ?” Thẩm Kình Vũ không muốn nhận nhiệm vụ này cho lắm.
“Chị ấy là con gái, tôi tham khảo ý tưởng của chị ấy kiểu gì?” Kỷ Cẩm từ chối. “Anh cứ tả đại đi, cho tôi hướng suy nghĩ là được.”
Thẩm Kình Vũ định nói rồi thôi. Sao hồi đầu Lục Minh không nói nhiệm vụ của vệ sĩ tư còn bao gồm việc làm hộ bài tập thế này cơ chứ…
Kỷ Cẩm bỏ qua sự xấu hổ hiện rõ trên của anh: “Anh rảnh thì viết cho tôi luôn đi, bên đạo diễn giục lắm rồi. Bây giờ tôi phải viết bài hát đã, bao giờ xong thì gọi tôi.”
Thẩm Kình Vũ: “…”
Kỷ Cẩm vứt iPad xuống rồi chạy biến.
Thẩm Kình Vũ: “…”
Một tiếng sau.
Kỷ Cẩm đợi trong phòng đàn một lúc cũng tìm thấy linh cảm. Cậu viết xong một đoạn điệp khúc, vừa ngẩng đầu lên thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-ve-si-khong-xung-chuc/331003/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.