Trên đường về khách sạn, Túc An vẫn luôn liếc trộm Kỷ Cẩm và Thẩm Kình Vũ đầy lo lắng.
Mắt Kỷ Cẩm vẫn còn sưng, ngón tay Thẩm Kình Vũ thì chảy máu không ngừng. Thẩm Vũ nói tay anh bị kẹp cửa thành như vậy, còn Kỷ Cẩm nghe Trương Vũ Hào sỉ nhục mình nên tức phát khóc. Lời giải thích này Túc An chẳng tin chút nào, cô biết khi Kỷ Cẩm bị chọc giận sẽ phản ứng ra sao, cậu nghe những lời như vậy không thể chỉ “tức phát khóc”, khẳng định cậu sẽ chửi ầm lên, hoặc thậm chí là động thủ đánh người.
Nhưng nếu hai bên thật sự đã xảy ra mâu thuẫn thì cũng không thể lừa được cô. Túc An chỉ nghe nói Kỷ Cẩm tức giận hét vài câu ở phòng nghỉ của Trương Vũ Hào, có vẻ sau đó không có gì khác.
Cô chỉ đoán được đại khái chuyện đã xảy ra, bất giác thở dài.
“Chị An.” Thẩm Kình Vũ lên tiếng hỏi. “Trương Vũ Hào nói quá đáng như vậy, có biện pháp xử lý không?”
Khi nhắc đến tên Trương Vũ Hào, giọng anh lạnh đi trông thấy.
“Tất nhiên rồi, chuyện này chúng ta không thể bỏ qua được!” Túc An cũng rất giận. “Chị mới gửi tin nhắn cho anh Lưu, lát nữa về sẽ gọi lại một cuộc nữa. Bảo sao trên mạng cứ có tin đồn lãnh đạo công ty dùng “quy tắc ngầm” với A Cẩm, hóa ra là Trương Vũ Hào thả ra ngoài. Chị không tin lần này công ty không đứng ở phía chúng ta, nếu không cho một câu trả lời xác đáng thì chúng ta hủy hợp đồng!”
Giám đốc Đơn trong miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-ve-si-khong-xung-chuc/330994/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.