Sau khi hiệp hai bắt đầu, cách đấu của Từ Lực Cường vẫn không khác gì, vừa bắt đầu đã áp sát tới. Mà dường như Thẩm Kình Vũ cũng như hiệp một, tiếp tục theo chiến thuật phòng ngự phản công. Nhưng ai nhạy bén có thể nhanh chóng nhận ra rằng anh có thay đổi rất nhỏ so với hiệp đấu trước – khi Từ Lực Cường đến gần, anh sẽ di chuyển né tránh để kéo chậm nhịp đấu, nhắm được thời cơ mới ra tay.
Từ Lực Cường nhận ra ý định trì hoãn của anh, vừa bước lên vừa dùng ngôn ngữ khích tướng: “Không thể nào, mày cạn sức nhanh thế à? Rốt cuộc có được hay không?”
Thẩm Kình Vũ không bị gã tác động, bình tĩnh đáp lại: “Tôi có được hay không, bao giờ cậu thua sẽ biết.”
“Haha, nằm mơ đi!” Chân sau Từ Lực Cường đạp đất, đột nhiên rút ngắn khoảng cách nhằm tung một cú đấm mạnh mẽ vào mặt Thẩm Kình Vũ. Thẩm Kình Vũ chờ đúng thời cơ, lập tức quét ngang chân trước của gã.
Từ Lực Cường không sợ đau nên không hề có ý thức né tránh, chuẩn bị đổi một đòn này với nắm đấm vào mặt Thẩm Kình Vũ. Nhưng gã liên tục dồn sức lên phía trước khi tấn công, đột nhiên bị Thẩm Kình Vũ gạt thì trọng tâm chợt biến mất. Trong nháy mắt bị gạt chân, trên mặt gã hiện lên vẻ hốt hoảng, không còn thời gian điều chỉnh tư thế, ngã ngửa người ra sau!
Biến cố đột ngột làm tiếng hô ngạc nhiên vang lên khắp hội trường.
“Òa! Thẩm Kình Vũ dùng một chân gạt ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-ve-si-khong-xung-chuc/2737535/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.