Tiểu Thư Ký bị thương đột ngột nên không có tự mang hành lý đến.
Cũng may Ngài Uy Mãnh làm việc gọn gàng nhanh chóng, đến cửa hàng tiện lợi dưới lầu một chuyến, mua cho cậu một bộ đồ dùng vệ sinh cá nhân.
Tiểu Thư Ký nhận lấy khăn lông, nghe thấy Ngài Uy Mãnh nói:
“Có muốn thay quần lót không? Nếu không ngại thì chỗ tôi có quần lót mới này, tôi chưa mặc qua lần nào.”
Anh mặc qua rồi cũng được nữa!
Nội tâm Tiểu Thư Ký biến thái 5s, mới kiềm chế mà mở miệng:
“Cũng được, phiền anh rồi.” Cậu chống một chân xuống đất định đứng dậy, lại bị Ngài Uy Mãnh nhanh nhẹn bế lên, đến phòng tắm.
“Tôi đặt một cái ghế ở đây cho cậu, lát nữa cậu ngồi trên đó tắm rửa đi. Đồ dùng tôi bỏ vào túi để bên cạnh, để tôi mở máy sưởi phòng tắm lên, quần áo bẩn cứ ném vào thau là được… Có chuyện gì thì gọi tôi một tiếng, tôi sẽ nghe thấy.”
Trái tim Tiểu Thư Ký rung động dữ dội, người trước mặt nhìn có vẻ tùy tiện, nhưng chăm sóc người khác lại có thể thận trọng đến mức này, vô cùng săn sóc.
“… Được.” Tiểu Thư Ký thở ra một cái, làm bình tĩnh lại trái tim nhỏ đang nhảy lung tung, ái mộ trong ánh mắt đều bị giấu đi, chỉ còn lại ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt: “Cám ơn.”
________________
Nước chảy rào rào, Tiểu Thư Ký ngồi trên ghế cố gắng dùng xà bông thơm tẩy rửa cho mình càng thơm một chút.
Cuộc sống của Ngài Uy Mãnh rất đơn giản, một cục xà bông thơm tẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-uy-manh-va-tieu-thu-ky/224877/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.