Phải tốn biết bao nhiêu là lời nói Trịnh Kình Sâm mới thuyết phục được Tô Na bình tĩnh trở lại, cô đang có bệnh trong người nên thật sự rất khó để khuyên giải, nhưng anh đã làm được.
Suy cho cùng, bệnh của Tô Na cũng là do u uất mà sinh ra, nếu Trịnh Kình Sâm có thể hoá giải nỗi u uất đó, thì khi đó mới khiến cô buông bỏ trách nhiệm mà sống cuộc sống cho riêng mình.
Người đầu tiên gây nên nỗi uất hận trong lòng cô, không ai khác chính là Mã Chính Thành, ông ta cũng sẽ là người đầu tiên anh nhắm tới. Không chỉ là trả thù cho Tô Na, mà anh còn phải đòi lại món nợ máu năm xưa cho mẹ của anh nữa.
Tô Na mệt lả, nhanh chóng lại kiệt sức mà ngủ thiếp. Trịnh Kình Sâm ngồi sát bên cạnh, đắp chăn kỹ lưỡng cho cô. Dù là trong khi ngủ mà hai hàng chân mày của cô vẫn nhăn lại, nhìn thấy cô đến lúc ngủ cũng không được thư giãn như thế, trong lòng anh cũng cảm thấy không vui vẻ gì, thậm chí là cảm thấy khó chịu đến bứt rứt không chịu được.
Anh đưa tay, khẽ vuốt chỉnh tóc lại cho cô, ngón tay đặt lên hàng chân mày của cô, xoa nhẹ, anh thầm thì tự nói.
"Tô Na, em yên tâm, Mã Chính Thành, anh sẽ để đích thân em xử lý ông ta. Nhưng cho tới khi đó, làm ơn đừng để anh lo lắng nữa. Đừng lặp lại những chuyện đã qua nữa, được không?"
Trịnh Kình Sâm nhìn Tô Na bằng một ánh mắt vô cùng dịu dàng, những chuyện đã qua mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-khi-nao-chung-ta-ly-hon/437974/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.