Trình Thiếu Phàm nhìn hộp súp bên cạnh vẫn không hiểu lý do tại sao lại mua nó, hắn cố tình bào chữa cho bản thân bằng cách mắt bị mờ hay tâm trí buồn ngủ không tỉnh táo, sự thật rằng hắn không bao giờ mua cho người phụ nữ kia...
Trình Thiếu Phàm bực bội đóng cửa xe thật mạnh liền mở cửa bước vào nhà, hắn nhanh chóng đi đến phòng ngủ liền phát hiện Vân Hi không còn ở đây, chẳng lẽ cô ta dám bỏ trốn. Đột nhiên tiếng nước truyền từ nhà tắm khiến hắn dần trở nên yên tâm vài phần...
"Yên tâm...cái quái gì chứ, cô ta cũng không phải thứ gì quan trọng..."
Trình Thiếu Phàm tuy nói thế nhưng hắn nghe thấy tiếng nước chảy mãi không dứt, người bên trong cũng không hề có bất cứ động tĩnh gì của việc tắm rửa. Chẳng lẽ cô ta hồ đồ đến mức tự kết liễu cuộc đời mình...
"Khốn khiếp...ai cho phép cô chết trong nhà tôi hả..."
Trình Thiếu Phàm thô bạo kéo mạnh cánh cửa nhà tắm ra liền phát hiện Vân Hi đang ngồi bệt trên nền đất, hai chân cô mở rộng sang hai bên để dòng nước từ vòi hoa sen chảy vào rửa sạch nơi nhạy cảm vẫn còn đang run rẩy...
Vốn xuất thân từ danh môn vọng tộc, là tiểu thư lá ngọc cành vàng được cha cô vô cùng chiều chuộng nên việc trong sạch đối với cô rất quan trọng. Huống chi đêm qua cô vừa trải qua loại chuyện dơ bẩn kia càng khiến cô chán ghét cái thân thể này, chỉ muốn chà xát nó thật mạnh đến khi sạch dấu vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-cau-xin-buong-tha-toi/2812620/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.