Trình Thiếu Phàm khụy một bên vai xuống cũng thuận tay buông hẳn cây súng, hắn tức giận dùng tay còn lại bắn vào nhát súng về phía Tu Cường khiến ông tay đau đớn thét lớn tiếng không thể nhích nổi một ngón tay để chống cự. Rõ ràng ông ta xuất phát sớm hơn và chỉ còn một trăm mét nửa sẽ đến được cảng biển, vậy mà vẫn bị tên khốn này tóm được...ông ta không hề cam tâm phải chết một cách thảm hại như thế này...
"Ha...tên khốn nạn...đây là cách mà mày trả ơn tao đấy à...mày...mày vì một con đàn bà.. mà dám lập ra cái kế hoạch này à...!"
Trình Thiếu Phàm không quan tâm lời ông ta nói cho lắm, hắn cảm thấy bản thân mình không hề có gì hối hận với quyết định sẽ ám sát Tu Cường. Ông ta có ơn với hắn cũng được hắn đáp trả trong suốt chục năm trời làm việc, nhưng cũng chính ông ta lại là người cho sát thủ đến ám sát hắn trước...hắn nghĩ bản thân mình làm như vậy cũng được gọi là tự vệ chính đáng chăng...
"Chuyện của tôi với ông không liên quan gì đến cô ấy cả...tại sao ông không nghĩ đây chính là quả báo cho những việc làm độc ác của ông nhỉ...?"
Trình Thiếu Phàm hạ thấp người xuống liền giật mạnh viên đá biểu tượng trong tay của Tu Cường, hắn nhanh chóng đưa nó hướng lên bầu trời để kiểm tra độ phát sáng xem có phải đồ thật hay không...nhưng may mắn sao đây lại là thứ mà hắn cần tìm để trở thành người đứng của tổ chức sát thủ với quy mô rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-cau-xin-buong-tha-toi/2812500/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.